Scholar Hub/Chủ đề/#ampicillin/
Ampicillin là kháng sinh thuộc nhóm penicillin, được dùng để điều trị nhiễm trùng do vi khuẩn. Nó hoạt động bằng cách can thiệp vào cấu trúc thành tế bào vi khuẩn, ngăn chặn sự phát triển của chúng. Phát triển từ giữa thế kỷ 20, ampicillin mở rộng dải điều trị với khả năng chống vi khuẩn gram dương và một số gram âm. Thuốc hữu hiệu trong điều trị viêm phổi, viêm màng não, và các nhiễm trùng khác. Tác dụng phụ có thể bao gồm dị ứng và rối loạn tiêu hóa. Kháng thuốc là vấn đề cần lưu ý khi sử dụng không đúng cách. Ampicillin không nên dùng cho người dị ứng penicillin.
Tổng Quan về Ampicillin
Ampicillin là một loại kháng sinh thuộc nhóm penicillin, được sử dụng rộng rãi trong việc điều trị các loại nhiễm trùng do vi khuẩn. Đây là một trong những kháng sinh beta-lactam, hoạt động bằng cách can thiệp vào khả năng xây dựng thành tế bào của vi khuẩn, từ đó ngăn chặn chúng nhân lên và phát triển.
Lịch Sử và Sự Phát Triển
Ampicillin được phát triển vào giữa thế kỷ 20 và đã nhanh chóng trở thành một trong những loại kháng sinh quan trọng trong y học. Nó được phát triển từ penicillin, với khả năng điều trị nhiễm trùng do vi khuẩn gram dương và một số vi khuẩn gram âm. Điều này giúp mở rộng dải điều trị so với các dẫn xuất penicillin trước đó.
Cơ Chế Hoạt Động
Ampicillin hoạt động bằng cách ức chế sự tổng hợp peptidoglycan, một thành phần quan trọng trong thành tế bào vi khuẩn. Quá trình này khiến cho màng tế bào trở nên yếu hơn, dẫn đến sự ly giải và chết của vi khuẩn. Cơ chế này đặc biệt hiệu quả đối với các vi khuẩn đang trong giai đoạn phân chia nhanh chóng.
Ứng Dụng Trong Điều Trị
Ampicillin được sử dụng để điều trị nhiều loại nhiễm trùng, bao gồm viêm phổi, viêm màng não, nhiễm trùng đường tiết niệu, nhiễm trùng đường tiêu hóa và nhiễm trùng do liên cầu và tụ cầu khuẩn. Ngoài ra, nó còn được sử dụng để phòng ngừa nhiễm trùng ở những người có các yếu tố nguy cơ nhất định, chẳng hạn như bệnh nhân trải qua các thủ thuật phẫu thuật.
Tác Dụng Phụ
Như nhiều loại kháng sinh khác, ampicillin có thể gây ra một số tác dụng phụ. Phổ biến nhất là các phản ứng dị ứng, từ phát ban nhẹ đến sốc phản vệ nghiêm trọng. Ngoài ra, người dùng có thể gặp phải rối loạn tiêu hóa như buồn nôn, tiêu chảy và đau bụng. Việc lạm dụng hoặc sử dụng không đúng cách ampicillin có thể dẫn đến kháng thuốc kháng sinh, một vấn đề ngày càng trở nên nghiêm trọng trong y tế hiện đại.
Chỉ Định và Chống Chỉ Định
Ampicillin được chỉ định cho bệnh nhân mắc các loại nhiễm trùng do vi khuẩn nhạy cảm. Tuy nhiên, không nên sử dụng ampicillin cho những người có tiền sử dị ứng với penicillin hoặc các kháng sinh beta-lactam khác. Cần thận trọng khi sử dụng ở những bệnh nhân có vấn đề về thận hoặc có tiền sử bệnh lý mạn tính.
Kết Luận
Ampicillin là một công cụ quan trọng trong bộ công cụ điều trị của y học hiện đại, giúp kiểm soát nhiều loại nhiễm trùng nguy hiểm. Tuy nhiên, việc sử dụng ampicillin cần được hướng dẫn cẩn thận để đảm bảo hiệu quả và hạn chế tối đa nguy cơ tác dụng phụ, dị ứng, và đặc biệt là nguy cơ phát triển tình trạng kháng thuốc kháng sinh.
Association of Amino Acid Substitutions in Penicillin-Binding Protein 3 with β-Lactam Resistance in β-Lactamase-Negative Ampicillin-Resistant <i>Haemophilus influenzae</i> Antimicrobial Agents and Chemotherapy - Tập 45 Số 6 - Trang 1693-1699 - 2001
ABSTRACT
The affinity of [
3
H]benzylpenicillin for penicillin-binding protein (PBP) 3A was reduced in 25 clinical isolates of β-lactamase-negative ampicillin (AMP)-resistant (BLNAR)
Haemophilus influenzae
for which the AMP MIC was ≥1.0 μg/ml. The affinities of PBP 3B and PBP 4 were also reduced in some strains. The sequences of the
ftsI
gene encoding the transpeptidase domain of PBP 3A and/or PBP 3B and of the
dacB
gene encoding PBP 4 were determined for these strains and compared to those of AMP-susceptible Rd strains. The BLNAR strains were classified into three groups on the basis of deduced amino acid substitutions in the
ftsI
gene, which is thought to be involved in septal peptidoglycan synthesis. His-517, near the conserved Lys-Thr-Gly (KTG) motif, was substituted for Arg-517 in group I strains (
n
= 9), and Lys-526 was substituted for Asn-526 in group II strains (
n
= 12). In group III strains (
n
= 4), three residues (Met-377, Ser-385, and Leu-389), positioned near the conserved Ser-Ser-Asn (SSN) motif, were replaced with Ile, Thr, and Phe, respectively, in addition to the replacement with Lys-526. The MICs of cephem antibiotics with relatively high affinities for PBP 3A and PBP 3B were higher than those of AMP and meropenem for group III strains. The MICs of β-lactams for
H. influenzae
transformants into which the
ftsI
gene from BLNAR strains was introduced were as high as those for the donors, and PBP 3A and PBP 3B showed decreased affinities for β-lactams. There was no clear relationship between 7-bp deletions in the
dacB
gene and AMP susceptibility. Even though mutations in another gene(s) may be involved in β-lactam resistance, these data indicate that mutations in the
ftsI
gene are the most important for development of resistance to β-lactams in BLNAR strains.
Rapidly Increasing Prevalence of β-Lactamase-Nonproducing, Ampicillin-Resistant <i>Haemophilus influenzae</i> Type b in Patients with Meningitis Antimicrobial Agents and Chemotherapy - Tập 48 Số 5 - Trang 1509-1514 - 2004
ABSTRACT
A total of 395
Haemophilus influenzae
strains from 226 Japanese institutions participating in the Nationwide Surveillance Study Group for Bacterial Meningitis were received from 1999 to 2002. All strains were analyzed by PCR to identify the resistance genes, and their susceptibilities to β-lactam agents were determined. Of these strains, 29.1% were β-lactamase nonproducing and ampicillin (AMP) susceptible (BLNAS) and lacked all resistance genes; 15.4% were β-lactamase producing and AMP resistant and had the
bla
TEM-1
gene; 30.6% were β-lactamase nonproducing and AMP resistant (low-BLNAR) and had a Lys-526 or His-517 amino acid substitution in
ftsI
encoding PBP 3; 13.9% were β-lactamase nonproducing and AMP resistant (BLNAR) and had an additional substitution of Thr-385 in
ftsI
; 9.1% were amoxicillin-clavulanic acid resistant (BLPACR I) and had the
bla
TEM-1
gene and a Lys-526 or His-517 amino acid substitution in
ftsI
; and 1.8% showed resistance similar to that of the BLPACR I group (BLPACR II) but had
bla
TEM-1
gene and
ftsI
substitutions, as was the case for the BLNAR strains. All but three strains were serotype b. The prevalence of BLNAR strains has increased rapidly: 0% in 1999, 5.8% in 2000, 14.1% in 2001, and 21.3% in 2002. The MICs at which 90% of BLNAR isolates were inhibited were as follows: AMP, 16 μg/ml; cefotaxime, 1 μg/ml; ceftriaxone, 0.25 μg/ml; and meropenem, 0.5 μg/ml. All of these values were higher than those for the BLNAS counterpart strains. The relatively wide distributions of the β-lactam MICs for BLNAR strains presumably reflect variations in
ftsI
gene mutations. Pulsed-field gel electrophoresis suggested the rapid spread of specific
H. influenzae
type b strains throughout Japan. Expedited vaccination, rapid identification, and judicious antibiotic use could slow their spread.
Ampicillin-Resistant Non-β-Lactamase-Producing <i>Haemophilus influenzae</i> in Spain: Recent Emergence of Clonal Isolates with Increased Resistance to Cefotaxime and Cefixime Antimicrobial Agents and Chemotherapy - Tập 51 Số 7 - Trang 2564-2573 - 2007
ABSTRACT
The sequence of the
ftsI
gene encoding the transpeptidase domain of penicillin-binding protein 3 (PBP 3) was determined for 354 nonconsecutive
Haemophilus influenzae
isolates from Spain; 17.8% of them were ampicillin susceptible, 56% were β-lactamase nonproducing ampicillin resistant (BLNAR), 15.8% were β-lactamase producers and ampicillin resistant, and 10.4% displayed both resistance mechanisms. The
ftsI
gene sequences had 28 different mutation patterns and amino acid substitutions at 23 positions. Some 93.2% of the BLNAR strains had amino acid substitutions at the Lys-Thr-Gly (KTG) motif, the two most common being Asn526 to Lys (83.9%) and Arg517 to His (9.3%). Amino acid substitutions at positions 377, 385, and 389, which conferred cefotaxime and cefixime MICs 10 to 60 times higher than those of susceptible strains, were found for the first time in Europe. In 72 isolates for which the repressor
acrR
gene of the AcrAB efflux pump was sequenced, numerous amino acid substitutions were found. Eight isolates with ampicillin MICs of 0.25 to 2 μg/ml showed changes that predicted the early termination of the
acrR
reading frame. Pulsed-field gel electrophoresis analysis demonstrated that most BLNAR strains were genetically diverse, although clonal dissemination was detected in a group of isolates presenting with increased resistance to cefotaxime and cefixime. Background antibiotic use at the community level revealed a marked trend toward increased amoxicillin-clavulanic acid consumption. BLNAR
H. influenzae
strains have arisen by vertical and horizontal spread and have evolved to adapt rapidly to the increased selective pressures posed by the use of oral penicillins and cephalosporins.
Chlorine and UV disinfection of ampicillin-resistant and trimethoprim-resistant <i>Escherichia coli</i>A paper submitted to the Journal of Environmental Engineering and Science. Canadian Journal of Civil Engineering - Tập 36 Số 5 - Trang 889-894 - 2009
This bench-scale study investigated whether strains of Escherichia coli that are resistant to two common types of antibiotics, ampicillin and trimethoprim, possess increased resistance to two common disinfectants in water and wastewater treatment, free chlorine and ultraviolet disinfection, relative to an antibiotic-sensitive strain of E. coli isolated from sewage sludge. Trimethoprim-resistant E. coli was slightly more resistant to chlorine than the antibiotic-sensitive isolate and the ampicillin-resistant E. coli under the study conditions (95% confidence), however this difference would not be important under normal chlorination conditions applied in practice. There were no statistically significant differences between the ultraviolet dose-response profiles of the antibiotic-resistant and antibiotic-sensitive E. coli strains over the ultraviolet dose range tested.