Teamwork of clinical teachers in postgraduate medical trainingPerspectives on Medical Education - Tập 5 Số 4 - Trang 253-256
Irene A. Slootweg
Teamwork among clinical teachers is essential for continuous improvement of postgraduate medical training. This thesis deconstructs teamwork in four studies, mostly based on qualitative research approaches and one study utilizes mixed methods. We found that clinical teachers do train residents, but individually rather than as a team. The programme directors as leaders focus more on teaching activities than on the collective ambition and mutual engagement of clinical teachers. During the teaching meetings, mistakes and conflicts are mainly discussed in a general sense and are often neither directed at the individual, nor result-oriented. A valid evaluation instrument is constructed to improve teamwork.
Developing an appreciation of patient safety: analysis of interprofessional student experiences with health mentorsPerspectives on Medical Education - Tập 5 - Trang 88-94 - 2016
Sylvia Langlois
A critical task for health profession educators is to foster student appreciation of patient quality and safety issues. Although instructional methods vary, few focus on the direct communication of the patient experience to students. This qualitative study explores the experiences and learning of health profession students participating in a Safety Module in the Health Mentor Programme. Small interprofessional groups of students were paired with a health mentor, an individual experiencing chronic health challenges. Students followed a 90-minute, semi-structured interview format exploring issues regarding quality care and safety. Following the interviews, students participated in a facilitated asynchronous online discussion and completed a reflective practice paper. An inductive thematic analysis of both of these text-based datasets revealed emerging themes. Themes identified in the data included: Patient partnerships as critical to optimal care; consideration of a variety of safety issues; importance of advocacy in promoting safety; improvement of future practice enabled through patient perspectives on clinical error; and embracing of interprofessional communication and collaboration. The findings suggest that engagement with the health mentor narratives facilitated students’ appreciation of quality and safety issues related to patient care.
Thí nghiệm nào hiệu quả hơn: Kiểm tra định kỳ hàng ngày hay hàng tuần? Dịch bởi AI Perspectives on Medical Education - Tập 4 - Trang 73-78 - 2015
Leonieke N. Palmen, Marc A.T.M. Vorstenbosch, Esther Tanck, Jan G.M. Kooloos
Các bài kiểm tra trong các khóa học giải phẫu truyền thống thường mang tính tổng hợp. Kiểm tra hình thành giúp kích thích thực hành hồi tưởng, cung cấp phản hồi và nâng cao kết quả học tập. Chúng tôi đã nghiên cứu tần suất tối ưu cho việc thực hành hồi tưởng trong một khóa học về giải phẫu. Trong một khóa học năm nhất, sinh viên được cung cấp bốn câu hỏi trắc nghiệm trực tuyến mỗi tuần với chủ đề giải phẫu ngực. Một lần mỗi tuần, họ nhận được một bài kiểm tra về giải phẫu bụng. Sinh viên nhận phản hồi ngay lập tức sau đó. Trong tuần thứ tư của khóa học, một cuộc khảo sát về mức độ tham gia và sự hài lòng đã được tiến hành. 424 sinh viên tham gia kỳ thi tổng hợp cuối khóa. Các câu hỏi về tường thân được sử dụng làm kiểm soát. Mối quan hệ giữa mức độ tham gia và kết quả kiểm tra đã được nghiên cứu bằng phân tích phương sai một chiều (ANOVA). Việc tham gia thường xuyên hơn vào các bài kiểm tra hình thành liên quan đến việc đạt được điểm số cao hơn trong kỳ thi tổng hợp mà không có sự khác biệt giữa các bài kiểm tra hàng ngày và hàng tuần. Hiệu ứng này được phát hiện đối với các câu hỏi về ngực - bụng và các câu hỏi kiểm soát về tường thân. Mức độ tham gia vào các bài kiểm tra hàng tuần cao hơn (p < 0.001). Tất cả các phản hồi từ cuộc khảo sát cho thấy sự khác biệt đáng kể nghiêng về bài kiểm tra hàng tuần (p < 0.001). Mức độ tham gia vào các bài kiểm tra hình thành có liên quan đến điểm số kỳ thi tổng hợp. Mối tương quan này không đặc hiệu cho tài liệu đã được kiểm tra, có thể do sự chăm chỉ. Mức độ tham gia và sở thích của sinh viên trong các bài kiểm tra hàng tuần cao hơn rất nhiều.
#giải phẫu #kiểm tra hình thành #hồi tưởng #phản hồi #giáo dục #nghiên cứu học tập
Identifying the narrative used by educators in articulating judgement of performancePerspectives on Medical Education - Tập 8 - Trang 83-89 - 2019
Nyoli Valentine, Lambert Schuwirth
Modern assessment in medical education is increasingly reliant on human judgement, as it is clear that quantitative scales have limitations in fully assessing registrars’ development of competence and providing them with meaningful feedback to assist learning. For this, possession of an expert vocabulary is essential. This study aims to explore how medical education experts voice their subjective judgements about learners and to what extent they are using clear, information-rich terminology (high-level semantic qualifiers); and to gain a better understanding of the experts’ language used in these subjective judgements. Six experienced medical educators from urban and rural environments were purposefully selected. Each educator reviewed a registrar clinical case analysis in a think out loud manner. The transcribed data were analyzed, codes were identified and ordered into themes. Analysis continued until saturation was reached. Five themes with subthemes emerged. The main themes were: (1) Demonstration of expertise; (2) Personal credibility; (3) Professional credibility; (4) Using a predefined structure and (5) Relevance. Analogous to what experienced clinicians do in clinical reasoning, experienced medical educators verbalize their judgements using high-level semantic qualifiers. In this study, we were able to unpack these. Although there may be individual variability in the exact words used, clear themes emerged. These findings can be used to develop a helpful shared narrative for educators in observation-based assessment. The provision of a rich, detailed narrative will also assist in providing clarity to registrar feedback with areas of weakness clearly articulated to improve learning and remediation.