Hiếm muộn là gì? Các công bố khoa học về Hiếm muộn

Hiếm muộn là một thuật ngữ trong y học để chỉ tình trạng không thể mang bầu sau một khoảng thời gian dài (thường là ít nhất một năm) sau khi quan hệ tình dục không sử dụng biện pháp tránh thai. Hiếm muộn có thể do nhiều nguyên nhân khác nhau, bao gồm vấn đề về sản xuất trứng, xuất tinh, chất lượng tinh trùng, xâm nhập dị vật vào cơ tử cung và các vấn đề nội tiết. Để xác định nguyên nhân và điều trị hiếm muộn, thường cần tham khảo ý kiến của các chuyên gia y tế chuyên về hiếm muộn hoặc sản phụ khoa.
Hiếm muộn là tình trạng không thể mang bầu sau thời gian quan hệ tình dục không sử dụng biện pháp tránh thai trong khoảng thời gian lâu hơn mức trung bình mà phụ nữ khác cùng độ tuổi có thể mang bầu. Mức trung bình được định nghĩa là khoảng 6 tháng đối với phụ nữ dưới 35 tuổi và 1 năm đối với phụ nữ trên 35 tuổi.

Có nhiều nguyên nhân có thể gây ra hiếm muộn, bao gồm:

1. Vấn đề về sản xuất trứng: Các vấn đề như rối loạn kinh nguyệt, rụng trứng không bình thường, buồng trứng không hoạt động đúng cách có thể gây ra hiếm muộn.

2. Vấn đề về xuất tinh: Một số nam giới có thể gặp vấn đề về không có tinh trùng, tinh trùng không hoạt động đúng cách hoặc xuất tinh bị nghẽn.

3. Vấn đề về cơ tử cung: Sự xâm nhập của dị vật vào cơ tử cung, các polyp, u xơ tử cung hay các tình trạng viêm nhiễm cơ tử cung có thể gây hiếm muộn.

4. Vấn đề về nội tiết: Rối loạn nội tiết như rối loạn kinh nguyệt, tăng hormone androgen, suy giảm hormone tuyến yên hoặc đường tiền liệt dương có thể ảnh hưởng đến khả năng mang bầu.

Để xác định nguyên nhân cụ thể và đề xuất phương pháp điều trị, việc tham khảo ý kiến của bác sĩ sản phụ khoa, chuyên gia về sinh sản và hiếm muộn là cần thiết. Họ có thể tiến hành các bài kiểm tra, xét nghiệm và chẩn đoán như siêu âm thông qua xem xét lịch sử sức khỏe, xét nghiệm hormone, chụp X-quang hoặc các phương pháp hình ảnh khác để xác định nguyên nhân cụ thể gây hiếm muộn và đưa ra liệu pháp phù hợp như y tế, dao động điện từ (IUI) hoặc thụ tinh trong ống cấy (IVF).
Để điều tra và chẩn đoán hiếm muộn, các bước và xét nghiệm cụ thể có thể được thực hiện. Dưới đây là một số bước thường được thực hiện để đánh giá và chẩn đoán nguyên nhân hiếm muộn:

1. Lịch sử sức khỏe và xét nghiệm y tế: Bác sĩ sẽ thực hiện cuộc trò chuyện chi tiết với bạn để hiểu về lịch sử sức khỏe, quan hệ tình dục và các yếu tố khác có thể ảnh hưởng đến khả năng sinh sản của bạn. Xét nghiệm y tế có thể được yêu cầu để xác định các vấn đề tiềm ẩn, bao gồm xét nghiệm máu để đánh giá hormone và xét nghiệm tình dục để kiểm tra tình trạng tiết tinh, tình trạng ống dẫn tinh và sự phát triển của buồng trứng.

2. Siêu âm: Siêu âm có thể được sử dụng để kiểm tra sự phát triển của buồng trứng, dấu hiệu của các vấn đề như u xơ tử cung, polyp tử cung, các vấn đề về tử cung và ống dẫn.

3. Xét nghiệm vi khuẩn và nhiễm trùng: Xét nghiệm này có thể được thực hiện để kiểm tra sự hiện diện của bất kỳ vi khuẩn hoặc nhiễm trùng nào trong tử cung hoặc ống dẫn.

4. Sản phẩm hoá sinh: Xét nghiệm này được thực hiện để xác định chất lượng và đánh giá khả năng thụ tinh của tinh trùng.

5. Xét nghiệm ổ bụng: Đôi khi, một xét nghiệm ổ bụng có thể được thực hiện để xem xét và đánh giá các cấu trúc nội tạng trong bụng, bao gồm tử cung, buồng trứng và ống dẫn, thông qua việc sử dụng một ống viễn thám được chèn qua một cắt nhỏ trên vùng bụng.

Các bước và xét nghiệm được thực hiện sẽ phụ thuộc vào từng trường hợp cụ thể và yêu cầu của bác sĩ. Sau khi đánh giá kết quả, bác sĩ có thể đưa ra phát hiện về nguyên nhân gây ra hiếm muộn và đề xuất phương pháp điều trị tương ứng như điều chỉnh lối sống, dùng thuốc, nội tiết tố thay thế, phẫu thuật hoặc các phương pháp trợ giúp sinh sản như IUI hoặc IVF.

Danh sách công bố khoa học về chủ đề "hiếm muộn":

Tổng số: 0   
  • 1