Nhận Thức Về Rủi Ro, Lo Lắng và Sự Hài Lòng Liên Quan Đến Tư Vấn Di Truyền Về Ung Thư Di Truyền

Journal of Genetic Counseling - Tập 16 - Trang 211-222 - 2007
Cathrine Bjorvatn1,2, Geir Egil Eide3,4, Berit Rokne Hanestad3, Nina Øyen3,1, Odd E. Havik5, Anniken Carlsson3, Gunilla Berglund6,5
1Center of Medical Genetics and Molecular Medicine, Haukeland University Hospital, Bergen, Norway
2Cathrine Bjorvatn, Department of Public Health and Primary Health Care, University of Bergen, Bergen, Norway
3Department of Public Health and Primary Health Care, University of Bergen, Bergen, Norway
4Centre for Clinical Research, Haukeland University Hospital, Bergen, Norway
5Department of Clinical Psychology, University of Bergen, Bergen, Norway
6Department of Public Health and Caring Sciences, Uppsala University, Uppsala, Sweden

Tóm tắt

Trong nghiên cứu đa trung tâm này, tư vấn di truyền cho ung thư di truyền đã được đánh giá thông qua việc xem xét lo lắng của bệnh nhân, rủi ro cảm nhận được về việc phát triển ung thư và mức độ hài lòng với tư vấn di truyền. Mục tiêu tổng thể là xác định các đặc điểm của bệnh nhân dễ bị tổn thương nhằm tùy chỉnh tư vấn di truyền. Ngoài ra, sự đồng nhất giữa điểm số của bệnh nhân và điểm số của nhà tư vấn cũng đã được đo lường. Tổng cộng có 275 bệnh nhân người Na Uy đã được thu nhận liên tục, trong đó 213 bệnh nhân đã hoàn thành bảng hỏi trước và sau buổi tư vấn di truyền. Rủi ro cảm nhận được của bệnh nhân đã giảm sau buổi tư vấn di truyền. Có sự không nhất quán giữa cảm nhận về rủi ro được diễn đạt dưới dạng phần trăm và bằng lời nói. Bệnh nhân đã cảm thấy ít lo lắng hơn một cách đáng kể sau khi được tư vấn. Mức độ lo lắng cao hơn được dự đoán bởi sự hài lòng thấp về mặt công cụ đối với tư vấn, mức độ rủi ro cảm nhận được cao về việc phát triển ung thư và độ tuổi trẻ hơn. Kết luận, các nhà tư vấn đã đáp ứng được nhu cầu tâm lý của bệnh nhân ở mức độ đáng hài lòng trong suốt quá trình tư vấn. Tuy nhiên, bệnh nhân không hoàn toàn hiểu rõ rủi ro của mình về việc phát triển ung thư.

Từ khóa

#tư vấn di truyền #ung thư di truyền #cảm nhận rủi ro #lo lắng #sự hài lòng

Tài liệu tham khảo

Act. (2003-12-05). Act regarding human medical use of biotechnology. Norwegian legislation.

Brun, W., Wright, G., & Ayton, P. (1994). Risk Perception:Main Issues, Approaches and Findings in Subjective Probability (pp. 295–320). Chichester: John Wiley & Sons.

Claus, E. B., Risch, N. J., & Thompson, W. D. (1990). Age at onset as an indicator of familial risk of breast cancer. Am J Epidemiol, 131(6), 961–972.

Moller, P., Reis, M. M., Evans, G., Vasen, H., Haites, N., Anderson, E. et al. (1999). Efficacy of early diagnosis and treatment in women with a family history of breast cancer. European Familial Breast Cancer Collaborative Group. Dis Markers, 15(1–3), 179–186.

NBCG, N. B. C. G. (2003). Brystkreft -- Diagnostikk og Behandling. Oslo:The Norwegian Cancer Society.

SPSS13.0. (2004). Users manual. Chicago.

StatXact. (2004). Users manual, Cytel Statistica Software.