Gây mê là gì? Các công bố khoa học về Gây mê

Gây mê là lĩnh vực y học hướng tới việc đưa bệnh nhân vào trạng thái vô thức để thực hiện phẫu thuật mà không đau đớn. Khởi đầu từ thế kỷ 19 với ether và chloroform, gây mê đã phát triển vượt bậc với nhiều phương pháp và thuốc an toàn như propofol, isoflurane. Có ba loại chính: gây mê toàn thân, vùng, và tê tại chỗ. Quy trình gây mê liên quan đến đánh giá sức khỏe bệnh nhân, lựa chọn phương pháp và theo dõi để hạn chế biến chứng. Dù có rủi ro, gây mê vẫn là phần thiết yếu và đang phát triển trong y khoa.

Gây Mê: Khái Niệm và Lịch Sử Phát Triển

Gây mê, hay còn gọi là gây mê hồi tỉnh, là một lĩnh vực trong y học chuyên nghiên cứu và thực hiện các phương pháp để đưa bệnh nhân vào trạng thái vô thức, không cảm giác đau trong suốt quá trình phẫu thuật và các thủ thuật y tế khác. Lịch sử của gây mê bắt đầu từ thế kỷ 19 với sự ra đời của ether và chloroform như những chất gây mê đầu tiên được sử dụng rộng rãi. Kể từ đó, lĩnh vực này đã phát triển vượt bậc, với sự ra đời của nhiều loại thuốc và phương pháp gây mê an toàn và hiệu quả hơn.

Các Loại Gây Mê

Có nhiều loại gây mê khác nhau, nhưng chúng thường được phân loại thành ba nhóm chính: gây mê toàn thân, gây mê vùng, và gây tê tại chỗ. Gây mê toàn thân đưa bệnh nhân vào trạng thái vô thức hoàn toàn, thường được sử dụng trong các phẫu thuật lớn. Gây mê vùng chỉ làm mất cảm giác ở một phần lớn của cơ thể, như chi trên hoặc chi dưới, thông qua việc tiêm thuốc vào gần các dây thần kinh cụ thể. Gây tê tại chỗ gây mất cảm giác tại một vùng rất nhỏ, thường sử dụng cho các thủ thuật nhỏ hoặc tiểu phẫu xây dựng.

Các Thuốc Gây Mê Thường Dùng

Các thuốc gây mê thường gặp bao gồm propofol, isoflurane, sevoflurane, và desflurane. Propofol là một trong những thuốc gây mê tiêm tĩnh mạch phổ biến nhất, nổi bật với đặc tính khởi phát nhanh và hồi tỉnh nhanh. Các loại khí gây mê như isoflurane, sevoflurane và desflurane thường được sử dụng trong gây mê toàn thân qua đường hô hấp. Mỗi loại thuốc có đặc tính riêng về tác động dược lý, thời gian khởi phát cũng như kéo dài hiệu quả, cho phép các bác sĩ lựa chọn phương pháp gây mê tối ưu cho từng bệnh nhân.

Quy Trình Chuẩn Bị và Quản Lý Gây Mê

Quy trình chuẩn bị và quản lý gây mê bắt đầu với việc đánh giá sức khỏe tổng thể của bệnh nhân, bao gồm tiền sử bệnh lý, thuốc đang dùng và các dị ứng có thể có. Sau khi xác định loại gây mê phù hợp, quy trình thường gồm các bước như khởi mê, duy trì và hồi tỉnh. Trong quá trình này, tình trạng bệnh nhân sẽ được theo dõi chặt chẽ để đảm bảo sự an toàn và phản ứng kịp thời đối với bất kỳ biến chứng nào có thể phát sinh.

Các Biến Chứng và Biện Pháp An Toàn

Mặc dù gây mê ngày nay rất an toàn với tỷ lệ biến chứng thấp, nhưng không hoàn toàn không có rủi ro. Các biến chứng có thể bao gồm phản ứng dị ứng, khó thở, biến động huyết áp, và buồn nôn sau phẫu thuật. Các biện pháp an toàn bao gồm lựa chọn phương pháp gây mê thích hợp, theo dõi liên tục và sẵn sàng ứng phó với các tình huống khẩn cấp. Công nghệ hiện đại và sự phát triển liên tục của y học đã góp phần đáng kể trong việc giảm thiểu rủi ro liên quan đến gây mê.

Kết Luận

Gây mê đóng vai trò then chốt trong y học hiện đại, giúp cho vô số các phẫu thuật và thủ thuật y tế được thực hiện một cách hiệu quả và không đau đớn. Những tiến bộ trong nghiên cứu và ứng dụng trong gây mê không chỉ cải thiện sự an toàn mà còn mở rộng khả năng của các phương pháp phẫu thuật. Với tầm quan trọng của mình, gây mê tiếp tục là một lĩnh vực phát triển không ngừng, hướng tới những giải pháp toàn diện và an toàn hơn cho bệnh nhân trên toàn thế giới.

Danh sách công bố khoa học về chủ đề "gây mê":

Minority Stress and Mental Health in Gay Men
Journal of Health and Social Behavior - Tập 36 Số 1 - Trang 38 - 1995
Muscularity and the gay ideal: body dissatisfaction and disordered eating in homosexual men
Eating Behaviors - Tập 4 Số 2 - Trang 107-116 - 2003
Body image, eating behaviors, and attitudes toward exercise among gay and straight men
Eating Behaviors - Tập 6 Số 3 - Trang 179-187 - 2005
The multidimensional nature of received social support in gay men at risk of HIV infection and AIDS
American Journal of Community Psychology - - 1994
AbstractThis article concerns received social support in gay men at risk of HIV and AIDS. Distinctions are made between three types of support (informational, tangible, emotional), four sources of support (friends, relatives, partner, organizations), and three dimensions of support (amount, satisfaction, reciprocity). A 24‐item inventory reflecting these distinctions was administered to a sample of 587 gay men at two points in time. The psychometric properties of the instrument were determined, and the factor structure of the items varying sources and types of social support were tested. This was done by exploratory as well as by confirmatory factor analyses. The hypothesized structure was confirmed in both waves separately. Results corroborated the assumption that enacted or received social support is a highly differentiated construct and requires assessment tools that are designed according. Descriptive results on the support perceptions in this sample are also presented. Implications for the study of support in men at risk of HIV and AIDS are discussed.
Tổng số: 1,429   
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
  • 6
  • 10