Ifosfamide là gì? Các bài báo nghiên cứu khoa học liên quan

Ifosfamide là một thuốc hóa trị thuộc nhóm oxazaphosphorine, hoạt động bằng cách alkyl hóa DNA để ức chế sự phân chia của tế bào ung thư. Đây là dẫn xuất của cyclophosphamide, được sử dụng điều trị nhiều loại ung thư ác tính như sarcoma mô mềm, ung thư tinh hoàn và phổi.

Giới thiệu về Ifosfamide

Ifosfamide là một tác nhân hóa trị thuộc nhóm oxazaphosphorine, có khả năng alkyl hóa DNA, từ đó ức chế sự nhân đôi và phân chia của tế bào ung thư. Thuốc này được phát triển lần đầu tiên vào thập niên 1960, như một chất đồng phân của cyclophosphamide, với mục tiêu cải thiện phổ tác dụng và hiệu quả điều trị của các thuốc alkyl hóa hiện hành.

Hiện nay, ifosfamide được sử dụng trong các phác đồ điều trị phối hợp cho nhiều loại ung thư ác tính. Ưu điểm chính của thuốc là khả năng tiêu diệt cả các tế bào ác tính phân chia chậm và nhanh, nhờ vào đặc tính alkyl hóa bền vững và sâu rộng hơn so với các thuốc cùng nhóm.

Vì là thuốc hóa trị có độc tính cao, ifosfamide chỉ được sử dụng trong môi trường lâm sàng có kiểm soát, dưới sự giám sát chặt chẽ của bác sĩ chuyên khoa ung thư. Thuốc được đưa vào danh sách các thuốc thiết yếu của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), cho thấy tầm quan trọng trong điều trị ung thư hiện đại.

Cấu trúc hóa học và cơ chế tác dụng

Ifosfamide có công thức hóa học C7H15Cl2N2O2PC_7H_{15}Cl_2N_2O_2P, là một hợp chất hữu cơ chứa nhân oxazaphosphorine. Cấu trúc của nó tương đồng với cyclophosphamide, nhưng khác biệt về định hướng không gian của các nhóm chức, dẫn đến sự thay đổi về tính chất dược lý. Đây là một tiền chất (prodrug), cần được kích hoạt bởi hệ enzyme gan để tạo ra các chất có hoạt tính sinh học.

Sau khi tiêm vào cơ thể, ifosfamide trải qua quá trình chuyển hóa oxy hóa bởi cytochrome P450, chủ yếu là các isoenzyme CYP3A4 và CYP2B6. Kết quả là sự hình thành của isophosphoramide mustard – chất trung gian chịu trách nhiệm chính cho hoạt tính chống ung thư – và acrolein – một chất chuyển hóa độc hại với niêm mạc tiết niệu.

Cơ chế tác dụng chính của ifosfamide là tạo ra liên kết chéo giữa các sợi DNA, đặc biệt là ở vị trí guanine. Điều này ngăn cản quá trình sao chép và phiên mã DNA, gây rối loạn chu kỳ tế bào và cuối cùng dẫn đến chết tế bào theo chương trình (apoptosis). Cơ chế này được minh họa đơn giản như sau:

Thành phần Vai trò
Ifosfamide Tiền chất không hoạt tính
CYP3A4 / CYP2B6 Enzyme chuyển hóa tại gan
Isophosphoramide mustard Chất gây alkyl hóa DNA
Acrolein Chất chuyển hóa độc với bàng quang

Chỉ định điều trị

Ifosfamide được sử dụng rộng rãi trong điều trị nhiều loại ung thư giai đoạn tiến xa hoặc di căn, đặc biệt là các thể kháng trị hoặc khó đáp ứng với các thuốc hóa trị khác. Các chỉ định được Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ (FDA) và các hiệp hội ung thư quốc tế công nhận bao gồm:

  • Sarcoma mô mềm (phổ biến ở chi dưới và bụng)
  • Ung thư tinh hoàn không phân hóa, giai đoạn muộn
  • Ung thư buồng trứng thể kháng trị
  • Ung thư phổi tế bào nhỏ và không nhỏ
  • Ung thư cổ tử cung tái phát

Trong nhiều trường hợp, ifosfamide được phối hợp với các thuốc hóa trị khác như cisplatin, doxorubicin hoặc etoposide để tăng hiệu quả tiêu diệt tế bào ung thư. Sự phối hợp này cần được điều chỉnh liều cẩn thận để tránh tăng độc tính chồng lấp.

Một số phác đồ nổi bật có sử dụng ifosfamide bao gồm:

Phác đồ Chỉ định Thuốc phối hợp
VIP Ung thư tinh hoàn không đáp ứng với BEP Vinblastine + Ifosfamide + Cisplatin
AI Sarcoma mô mềm Adriamycin (Doxorubicin) + Ifosfamide
ICE U lympho Hodgkin tái phát Ifosfamide + Carboplatin + Etoposide

Dược động học

Ifosfamide được sử dụng đường tiêm truyền tĩnh mạch và không hấp thu qua đường uống do chuyển hóa qua gan lần đầu quá mạnh. Sau khi tiêm, thuốc phân bố nhanh vào các mô và dịch cơ thể. Thời gian bán thải trung bình từ 7 đến 15 giờ, tùy thuộc vào liều dùng và chức năng gan của bệnh nhân.

Chuyển hóa chủ yếu diễn ra tại gan thông qua hệ enzyme cytochrome P450. Các chất chuyển hóa hoạt tính có khả năng qua hàng rào máu não, điều này góp phần vào nguy cơ độc tính thần kinh. Khoảng 80% thuốc và chất chuyển hóa được bài tiết qua nước tiểu, phần lớn dưới dạng đã chuyển hóa.

Do ifosfamide chuyển hóa chậm hơn cyclophosphamide và sinh ra nhiều độc tố hơn, việc điều chỉnh liều ở bệnh nhân suy gan hoặc suy thận là bắt buộc. Ngoài ra, nên kết hợp với truyền dịch tĩnh mạch và sử dụng mesna để trung hòa acrolein, hạn chế nguy cơ viêm bàng quang xuất huyết.

Tác dụng phụ thường gặp

Do cơ chế tác dụng không đặc hiệu đối với tế bào ung thư, ifosfamide gây ảnh hưởng đến nhiều mô lành có tốc độ phân chia cao, đặc biệt là tủy xương, hệ tiêu hóa và niêm mạc tiết niệu. Tác dụng phụ có thể xuất hiện ở các mức độ khác nhau tùy theo liều dùng, thời gian điều trị và tình trạng sức khỏe tổng quát của bệnh nhân.

Các tác dụng phụ thường gặp bao gồm:

  • Buồn nôn và nôn (có thể kéo dài nhiều ngày sau điều trị)
  • Viêm bàng quang xuất huyết (do chất chuyển hóa acrolein)
  • Giảm bạch cầu trung tính (nguy cơ nhiễm trùng cao)
  • Thiếu máu và giảm tiểu cầu (dẫn đến mệt mỏi, xuất huyết)
  • Độc tính thần kinh trung ương (lú lẫn, ảo giác, co giật)

Đặc biệt, viêm bàng quang xuất huyết là biến chứng nghiêm trọng nhưng có thể dự phòng hiệu quả bằng cách sử dụng mesna – một chất có khả năng gắn và trung hòa acrolein trong hệ tiết niệu.

Bảng tóm tắt một số tác dụng phụ chính và tần suất xuất hiện:

Tác dụng phụ Tần suất (ước tính) Ghi chú
Buồn nôn / nôn 60–90% Phòng ngừa bằng thuốc chống nôn nhóm 5-HT3
Viêm bàng quang xuất huyết 10–40% Dự phòng bằng mesna + truyền dịch
Suy tủy xương 50–80% Cần theo dõi công thức máu thường xuyên
Độc thần kinh 15–30% Nguy cơ tăng ở bệnh nhân suy gan

Liều dùng và cách sử dụng

Ifosfamide thường được sử dụng dưới dạng truyền tĩnh mạch chậm trong 30 phút đến vài giờ. Liều lượng phụ thuộc vào loại ung thư, phác đồ điều trị, diện tích cơ thể (m2m^2), và khả năng dung nạp của người bệnh. Thuốc có thể được dùng đơn độc hoặc phối hợp trong nhiều chu kỳ.

Liều thường gặp dao động từ 1.2 đến 2.4 g/m2m^2/ngày, liên tiếp trong 3–5 ngày, mỗi 21–28 ngày lặp lại một chu kỳ. Việc phối hợp với mesna là bắt buộc để bảo vệ niêm mạc bàng quang. Mesna được dùng trước, cùng lúc và sau khi truyền ifosfamide, với tổng liều bằng khoảng 60–100% liều ifosfamide.

Thực hành an toàn khi sử dụng ifosfamide:

  1. Sử dụng thiết bị phòng hộ cá nhân (PPE) khi pha chế thuốc
  2. Theo dõi công thức máu trước mỗi chu kỳ
  3. Truyền đủ nước (2–3 lít/ngày) trong suốt quá trình điều trị
  4. Đảm bảo bệnh nhân đi tiểu thường xuyên để giảm nguy cơ tổn thương niêm mạc tiết niệu

Độc tính thần kinh và cách phòng ngừa

Ifosfamide có thể gây ra độc tính thần kinh cấp tính, đặc biệt ở bệnh nhân cao tuổi, người có chức năng gan kém hoặc sử dụng liều cao. Tác dụng này thường liên quan đến sự tích lũy của chloracetaldehyde – một chất chuyển hóa độc hại có khả năng vượt qua hàng rào máu não.

Biểu hiện lâm sàng đa dạng, bao gồm:

  • Rối loạn ý thức (từ lú lẫn nhẹ đến hôn mê)
  • Ảo giác thị giác hoặc thính giác
  • Run, mất điều hòa vận động
  • Co giật

Phần lớn các trường hợp hồi phục sau khi ngừng thuốc, nhưng cũng có báo cáo về tổn thương thần kinh kéo dài hoặc không hồi phục. Một số biện pháp hỗ trợ và dự phòng có thể được áp dụng:

Chiến lược Mục tiêu
Giảm liều ifosfamide Giảm sinh chloracetaldehyde
Dùng methylene blue (không thường quy) Ức chế độc tính thần kinh
Theo dõi thần kinh sát Phát hiện sớm biến chứng

Tương tác thuốc

Ifosfamide có thể tương tác với nhiều thuốc khác thông qua cơ chế cạnh tranh hoặc cảm ứng enzyme gan. Những tương tác này có thể làm thay đổi hiệu quả điều trị hoặc tăng nguy cơ độc tính.

Một số tương tác đáng chú ý:

  • Phenytoin, carbamazepine: cảm ứng CYP3A4, giảm hiệu lực ifosfamide
  • Ketoconazole, erythromycin: ức chế chuyển hóa, tăng độc tính
  • Warfarin: thay đổi thời gian đông máu (INR)
  • Thuốc lợi tiểu quai (furosemide): tăng nguy cơ độc thận khi phối hợp

Do đó, khi kê đơn, cần đánh giá toàn bộ các thuốc đang sử dụng để phòng tránh tương tác nguy hiểm. Hướng dẫn chi tiết và cập nhật có thể tham khảo tại Drugs.com.

So sánh với Cyclophosphamide

Ifosfamide và cyclophosphamide đều là dẫn xuất của oxazaphosphorine, nhưng khác nhau rõ rệt về dược động học, độc tính và chỉ định điều trị. Ifosfamide cần liều cao hơn để đạt hiệu quả tương đương, do chuyển hóa chậm hơn và có sinh khả dụng thấp hơn.

So sánh nhanh giữa hai thuốc:

Đặc điểm Ifosfamide Cyclophosphamide
Liều dùng Cao hơn Thấp hơn
Độc tính thần kinh Cao hơn Thấp hơn
Viêm bàng quang Thường xuyên Ít hơn (trừ liều cao)
Dùng đường uống Không Có thể
Chỉ định Ung thư tinh hoàn, sarcoma U lympho, ung thư vú

Kết luận

Ifosfamide là một thuốc hóa trị quan trọng, có hiệu quả cao trong điều trị nhiều loại ung thư khó kiểm soát. Tuy nhiên, do đặc điểm dược lý và độc tính phức tạp, thuốc chỉ nên được sử dụng trong môi trường y tế chuyên sâu, với sự theo dõi sát sao về lâm sàng và cận lâm sàng.

Việc sử dụng mesna, truyền dịch đầy đủ và đánh giá chức năng gan, thận trước và trong điều trị là những yếu tố then chốt để tối ưu hóa hiệu quả và hạn chế tác dụng phụ nghiêm trọng. Nghiên cứu về các đồng phân mới và thuốc bảo vệ thần kinh vẫn đang được tiến hành để nâng cao độ an toàn trong tương lai.

Tài liệu tham khảo

  1. National Cancer Institute – Ifosfamide
  2. NCBI Bookshelf – Ifosfamide Toxicity
  3. Drugs.com – Ifosfamide Prescribing Information
  4. PubChem – Ifosfamide
  5. Medscape – Ifosfamide Clinical Overview
  6. Micromedex – Ifosfamide Monograph (có trả phí)
  7. DrugBank – Ifosfamide

Các bài báo, nghiên cứu, công bố khoa học về chủ đề ifosfamide:

Addition of Ifosfamide and Etoposide to Standard Chemotherapy for Ewing's Sarcoma and Primitive Neuroectodermal Tumor of Bone
New England Journal of Medicine - Tập 348 Số 8 - Trang 694-701 - 2003
An intergroup phase III randomized study of doxorubicin and dacarbazine with or without ifosfamide and mesna in advanced soft tissue and bone sarcomas.
American Society of Clinical Oncology (ASCO) - Tập 11 Số 7 - Trang 1276-1285 - 1993
PURPOSE AND METHODS Doxorubicin alone or with dacarbazine (DTIC; AD) is considered the best available therapy for metastatic adult sarcomas. Ifosfamide is active in sarcomas that have failed to respond to a doxorubicin-based regimen. This study was designed to determine if ifosfamide added to doxorubicin and DTIC (ADI) significantly effects toxicity, resp...... hiện toàn bộ
Response to mesna, doxorubicin, ifosfamide, and dacarbazine in 108 patients with metastatic or unresectable sarcoma and no prior chemotherapy.
American Society of Clinical Oncology (ASCO) - Tập 7 Số 9 - Trang 1208-1216 - 1989
In this phase II trial, 105 eligible patients with no prior chemotherapy and advanced sarcoma received doxorubicin, ifosfamide, and dacarbazine (DTIC) with mesna uroprotection (MAID). Starting doses of these drugs were 60, 7,500, and 900 mg/m2 divided over 72 hours by continuous infusion, respectively. Mesna was given for 84 to 96 hours at 2,500 mg/m2/d. Myelosuppression was dose limiting...... hiện toàn bộ
Occurrence and Fate of the Cytostatic Drugs Cyclophosphamide and Ifosfamide in Wastewater and Surface Waters
Environmental Science & Technology - Tập 40 Số 23 - Trang 7242-7250 - 2006
High-dose ifosfamide: circumvention of resistance to standard-dose ifosfamide in advanced soft tissue sarcomas.
American Society of Clinical Oncology (ASCO) - Tập 13 Số 7 - Trang 1600-1608 - 1995
PURPOSE The study was designed to assess the toxicity and activity of high-dose ifosfamide (HDI) administered by continuous infusion at a dose of 4 g/m2/d over 3 days every 4 weeks in adult patients with advanced soft tissue sarcomas (ASTS) pretreated with doxorubicin and/or a standard-dose ifosfamide (SDI)-containing regimen. ... hiện toàn bộ
Neoadjuvant Chemotherapy With Methotrexate, Cisplatin, and Doxorubicin With or Without Ifosfamide in Nonmetastatic Osteosarcoma of the Extremity: An Italian Sarcoma Group Trial ISG/OS-1
American Society of Clinical Oncology (ASCO) - Tập 30 Số 17 - Trang 2112-2118 - 2012
Purpose We compared two chemotherapy regimens that included methotrexate (MTX), cisplatin (CDP), and doxorubicin (ADM) with or without ifosfamide (IFO) in patients with nonmetastatic osteosarcoma of the extremity. Patients and Methods Patients age ≤ 40 years randomly received regimens with the...... hiện toàn bộ
Treatment of Invasive Thymoma With Single-Agent Ifosfamide
American Society of Clinical Oncology (ASCO) - Tập 17 Số 9 - Trang 2737-2737 - 1999
PURPOSE: To evaluate single-agent ifosfamide in the treatment of invasive thymoma. PATIENTS AND METHODS: Fifteen patients (eight male and seven female) with histologically confirmed invasive thymoma were treated. The median age was 48 years (range, 23 to 76 years). Four patients had stage III disease, seven patients had stage IVa disease, and four patients had stage IVb ...... hiện toàn bộ
Cisplatin, Gemcitabine, and Ifosfamide As Weekly Therapy: A Feasibility and Phase II Study of Salvage Treatment for Advanced Transitional-Cell Carcinoma
American Society of Clinical Oncology (ASCO) - Tập 20 Số 13 - Trang 2965-2970 - 2002
PURPOSE: We investigated the feasibility, safety, and antitumor activity of weekly gemcitabine given in combination with low doses of cisplatin and ifosfamide in previously treated patients with advanced transitional-cell carcinoma (TCC) of the urothelium. PATIENTS AND METHODS: Patients with measurable, metastatic or unresectable TCC who had received one or two prior che...... hiện toàn bộ
Ifosfamide plus doxorubicin in metastatic adult sarcomas: a multi-institutional phase II trial.
American Society of Clinical Oncology (ASCO) - Tập 7 Số 11 - Trang 1655-1659 - 1989
Between April 1986 and March 1987, 42 patients with advanced sarcoma were entered in this multi-institutional trial evaluating ifosfamide plus doxorubicin. The majority of patients had leiomyosarcoma and malignant fibrous histiocytoma although two patients with sarcomas of osseous origin were included. Doxorubicin was administered at a dosage of 60 mg/m2 by continuous push and ifosfamide ...... hiện toàn bộ
Tổng số: 925   
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
  • 6
  • 10