Journal of Molecular Endocrinology
Công bố khoa học tiêu biểu
* Dữ liệu chỉ mang tính chất tham khảo
Phản ứng chuỗi polymerase phiên mã ngược (RT-PCR) là phương pháp nhạy nhất để phát hiện mRNA với số lượng thấp, thường thu được từ các mẫu mô hạn chế. Tuy nhiên, đây là một kỹ thuật phức tạp, có nhiều vấn đề đáng kể liên quan đến độ nhạy, tính tái sản xuất và tính đặc hiệu của nó, và với tư cách là một phương pháp định lượng, nó gặp phải những vấn đề vốn có trong PCR. Sự ra đời gần đây của các quy trình RT-PCR động học dựa trên huỳnh quang đã đơn giản hóa đáng kể quá trình tạo ra sự định lượng mRNA tái sản xuất và hứa hẹn sẽ khắc phục những hạn chế này. Tuy nhiên, việc áp dụng thành công của chúng phụ thuộc vào sự hiểu biết rõ ràng về các vấn đề thực tiễn, và thiết kế thí nghiệm, ứng dụng và xác thực cẩn thận vẫn là điều cần thiết để đo lường định lượng chính xác sự phiên mã. Bài đánh giá này thảo luận về các khía cạnh kỹ thuật liên quan, tương phản giữa các phương pháp RT-PCR thông thường và động học trong việc định lượng biểu hiện gen và so sánh các hệ thống RT-PCR động học khác nhau. Nó minh họa sự hữu ích của những xét nghiệm này bằng cách chứng minh sự khác biệt đáng kể về mức độ phiên mã giữa các cá thể trong họ gen housekeeping, dehydrogenase glyceraldehyde-3-phosphate (GAPDH).
Phương pháp PCR Ngược Dòng Thời gian Thực dựa trên huỳnh quang (RT-PCR) được sử dụng rộng rãi để định lượng mức mRNA ở trạng thái ổn định và là một công cụ quan trọng cho nghiên cứu cơ bản, y học phân tử và công nghệ sinh học. Các thử nghiệm dễ tiến hành, có khả năng xử lý khối lượng lớn, và có thể kết hợp độ nhạy cao với độ đặc hiệu đáng tin cậy. Công nghệ này đang tiến hóa nhanh chóng với sự xuất hiện của các enzym, hóa chất và thiết bị mới. Tuy nhiên, mặc dù RT-PCR thời gian thực đã giải quyết nhiều khó khăn vốn có trong RT-PCR thông thường, nó đã trở nên ngày càng rõ ràng rằng nó tạo ra những vấn đề mới cần giải quyết cấp thiết. Do đó, bên cạnh việc cung cấp bức tranh tổng thể về công nghệ RT-PCR thời gian thực, bài đánh giá này còn có mục tiêu bổ sung: sẽ mô tả và thảo luận cụ thể một số vấn đề liên quan đến việc giải thích các kết quả có tính chất số học và dễ dàng phân tích thống kê, nhưng độ chính xác của chúng bị ảnh hưởng đáng kể bởi sự biến đổi của hóa chất và người điều hành.
GH regulates several physiological processes in vertebrates, including the promotion of growth, an anabolic process, and the mobilization of stored lipids, a catabolic process. In this study, we used hepatocytes isolated from rainbow trout (
Two genomic contigs of putative growth hormone receptors (GHRs) were identified in fugu and zebrafish genomes by
Leptin, the product of the
We previously demonstrated that the orphan nuclear receptor, estrogen receptor-related receptor α (ERRα) is highly expressed in osteoblasts and osteoclasts, regulates osteogenesis and expression of osteoblast-associated markers in the rat calvaria cell differentiation system, and is dysregulated in the rat ovariectomy model of postmenopausal osteoporosis. There are conflicting published data on the transcriptional regulation by ERRα of the gene for osteopontin (OPN), an extracellular matrix protein required in bone remodeling, and a potential direct target mediating ERRα effects in bone. We therefore readdressed OPN gene regulation by ERRα in both osteoblastic (rat osteosarcoma ROS17/2.8 cells) and non-osteoblastic (HeLa) cell lines using a mouse proximal 2 kb OPN promoter fragment. A minimal OPN promoter fragment spanning from −56 to +9 bp is activated in HeLa cells but repressed it in ROS17/2.8 cells. Adenine scanning mutagenesis revealed the presence of a non-canonical ERRα response element in this minimal promoter. Surprisingly, prototypical inactivating mutations in the activation function 2 (AF2) domain or a naturally occurring allelic variant of ERRα (ERRαH408) were all better activators than wild-type ERRα in HeLa cells, activities that were generally paralleled by repression in ROS17/2.8 cells. Finally, we found that the N-terminus of ERRα harbors a repressor domain that acts in a cell context-dependent manner. We conclude that OPN is an ERRα target gene whose promoter is regulated by ERRα in a cell context-dependent manner and that a predicted silencing mutation in AF2 or a more flexible helix 12 increases ERRα transcriptional activity, effects with implications for ERRα as a therapeutic target in bone.
We undertook a study of molecular interference of nuclear orphan receptors. Nuclear receptor response element-1 (NRRE-1) from the human medium-chain acyl coenzyme A dehydrogenase (MCAD) gene promoter was shown to contain three hexamer elements (site 1 through 3) that are known to interact with a number of nuclear receptors including chicken ovalbumin upstream promoter transcription factor (COUP-TF) and estrogen-related receptor alpha (ERRalpha). We demonstrated that the peroxisome proliferator-activated receptor alpha/9-cis-retinoic acid receptor alpha (PPARalpha/RXRalpha) heterodimer complex can also bind to the two hexamer repeat sequences (between site 1 and site 3) arranged as an everted imperfect repeat separated by 14 bp (ER14). Mutations of the putative core elements have shown that these three sites are differentially involved in ERRalpha and PPARalpha/RXRalpha binding. Homodimer of ERRalpha was shown to interact between site 1 and site 3 (ER14). To date, no nuclear receptor is known to bind to response elements over such long intervals. Interestingly, site 1 was shown to be essential for ERRalpha binding while site 3 supports its binding only in the presence of site 1. Furthermore, it was shown that the binding profile of ERRalpha and PPARalpha/RXRalpha are competitive rather than making a high order complex within NRRE-1. At the cellular level, transcriptional activation driven by the PPARalpha/RXRalpha complex was counteracted by the expression of ERRalpha in HeLa cells. These results suggest that ERRalpha and PPARalpha/RXRalpha could interfere with each other's function through binding to similar DNA elements, thereby finetuning the transcriptional outcome of the target gene. Our findings suggest a mechanism whereby multiple nuclear receptors can activate or repress DNA binding or transcription via a single pleiotropic regulatory element.
Parathyroid hormone (PTH) is secreted by the chief cells of the parathyroid gland in response to changes in ionized calcium (Ca(2+)) concentrations. In this study, we measured PTH secretion, and PTH mRNA and calcium-sensing receptor (CaR) mRNA expression by equine parathyroid chief cells in vitro. We also evaluated the effects of interleukin (IL)-1beta, IL-6, and tumor necrosis factor (TNF)-alpha on PTH secretion, and PTH and CaR mRNA expression. The relationship between PTH and Ca(2+) was inversely related. PTH secretion decreased from 100% (day 0) to 13% (day 30). PTH mRNA expression declined from 100% (day 0) to 25% (day 30). CaR mRNA decreased from 100% (day 0) to 16% (day 30). Chief cells exposed to high (2.0 mM) Ca(2+) concentrations had a lower PTH mRNA expression compared with low Ca(2+) concentrations. Ca(2+) concentrations had no effect on CaR mRNA expression. The inhibitory effect of high Ca(2+) concentrations on PTH secretion also declined over time. After day 10, there was no significant difference in PTH secretion between low and high Ca(2+ )concentrations. IL-1beta decreased both PTH secretion (75%) and PTH mRNA expression (73%), and resulted in a significant overexpression of CaR mRNA (up to 142%). The effects of IL-1beta were blocked by an IL-1 receptor antagonist. IL-1beta decreased the Ca(2+) set-point from 1.4 mM to 1.2 mM. IL-6 decreased PTH secretion (74%), but had no effect on PTH and CaR mRNA expression. TNF-alpha had no effect on PTH secretion, and PTH and CaR mRNA expression. In summary, the decreased responsiveness of parathyroid cells to Ca(2+) from 0 to 30 days can be explained, in part, by the reduced CaR expression. IL-1beta and IL-6 but not TNF-alpha affected parathyroid function in vitro and may be important in influencing PTH secretion in the septic horse.
We have used the polymerase chain reaction with mixed sequence primers to generate a probe for rat amylin and have used this to detect expression in various rat tissues. Amylin mRNA is found in greatest concentrations in the pancreas where a single mRNA species can be detected giving a hybridisation signal intensity approximately 10% that of insulin mRNA. When the beta cell population was depleted with streptozotocin, both amylin and insulin mRNAs were reduced to a similar extent. Consistent with its supposed role in the control of carbohydrate metabolism, amylin mRNA was also found in the stomach. Unlike the related peptide, CGRP, amylin mRNA is not present in the thyroid and is not widely distributed in the central nervous system. The only nervous tissue in which it could be detected was the dorsal root ganglion. Surprisingly, amylin mRNA was also found in the lung though only at very low levels.
The neuropeptide somatostatin (SRIF) is an important modulator of neurotransmission in the central nervous system and acts as a potent inhibitor of hormone and exocrine secretion. In addition, SRIF regulates cell proliferation in normal and tumorous tissues. The six somatostatin receptor subtypes (sst1, sst2A, sst2B, sst3, sst4, and sst5), which belong to the G protein-coupled receptor (GPCR) family, share a common molecular topology: a hydrophobic core of seven transmembrane-spanning α-helices, three intracellular loops, three extracellular loops, an amino-terminus outside the cell, and a carboxyl-terminus inside the cell. For most of the GPCRs, intracytosolic sequences, and more particularly the C-terminus, are believed to interact with proteins that are mandatory for either exporting neosynthesized receptor, anchoring receptor at the plasma membrane, internalization, recycling, or degradation after ligand binding. Accordingly, most of the SRIF receptors can traffic not only
- 1
- 2
- 3
- 4
- 5
- 6
- 7