Vai Trò của Mô Hình Đào Tạo Động Lực Thành Công Dựa Trên E-Learning trong Việc Làm Rõ Định Hướng Giáo Dục Tương Lai của Giới Trẻ tại Jatinangor, Indonesia

Yanti Rubiyanti Iskandar1, Langgersari Elsari Novianti1, Shantosa Yudha Siswanto1
1Universitas Padjadjaran,

Tóm tắt

Tóm tắtNghiên cứu này là một nghiên cứu ứng dụng nhằm điều tra vai trò của đào tạo động lực đối với định hướng tương lai của thanh thiếu niên tại Jatinangor, Indonesia. Định hướng tương lai là hướng đi của cá nhân trong bối cảnh tương lai ở lứa tuổi thanh thiếu niên. Nó trở thành một hướng dẫn để đạt được những thay đổi có hệ thống nhằm hoàn thành mục tiêu của họ (Nurmi 1991). Nghiên cứu sử dụng thiết kế thí nghiệm hậu kiểm để điều tra vai trò của đào tạo. Các công cụ đo lường bao gồm ghi chép quan sát, bảng hỏi đánh giá đào tạo và bảng hỏi về định hướng tương lai. Kết quả nghiên cứu chỉ ra rằng định hướng tương lai của thanh thiếu niên tại Jatinangor được đánh giá là cao. Điều này cho thấy các đối tượng đã có định hướng tương lai rõ ràng. Khía cạnh đóng góp lớn nhất cho định hướng tương lai của họ là động lực. Các khía cạnh lập kế hoạch và đánh giá vẫn được coi là ở mức độ trung gian. Kết quả này cho thấy thanh thiếu niên vẫn cần được hướng dẫn để có được các chiến lược và phương pháp nhằm lập kế hoạch cho tương lai của họ. Đào tạo động lực được thực hiện để hỗ trợ thanh thiếu niên lập kế hoạch và xác định mục tiêu của họ cũng như xây dựng chiến lược để thực hiện kế hoạch của họ. Sau đào tạo, họ cảm thấy động lực hơn để tiếp tục giáo dục lên trình độ cao hơn, nhận thức về chiến lược giáo dục, có khả năng nâng cao kiến thức về các môn học mà họ quan tâm và loại nghề nghiệp mà họ có thể làm trong tương lai.

Từ khóa


Tài liệu tham khảo

Christensen, Larry B. 2007. Experimental Methodology. Tenth edition. Pearson Education, Inc.

Kirkpatrick, D. L. 1998. Evaluating Training Program. 2nd ed. San Fansisco: Berret-Koehler Publisher, Inc.

Nurmi, J. E. 1987. Age, Sex, Social Class, and Quality of Family Interaction as Determinants of Adolescent's Future Orientation: A Developmental Task Interpretation, Finland: University of Helsinki

Nurmi, J. E. 1989. Adolescents' Orientation to The Future: Development of Interest and Plans, Related Attributions and Affects, in The Life-Span Context., Commentationes Scientiarium Socialium

Nurmi, J. E. 1996. Future Time and Self Direction Process: Conceptualization and Measurement. Finland: University of Jyvaskyla

Nurmi, J. E and Kalkoski, Virpi, 1998. Identity and Educational Transitions: Age Differences in Adolescence Exploration and Commitment Related to Education, Occupation, and Family, Journal of Research on Adolescence, 8(1) 29–47

Nurmi, J. E. and Seginer, R. and Poole, M. 1990. Future-orientation Questionnaire. Departement of Psychology, University of Helsinki.

Rae, L. 2005. Effective Learning. PT. Bhuana Ilmu Populer. Jakarta Indonesia.

Santrock, J. W. 2010. Adolescence. 12th edition. New York: McGraw-Hill International.

Trommsdorf, G. 1986. Future Time Orientation and Its Relevance for Development as Action, Berlin: Springer-Verlag

Tim Penyusun Kamus Pusat Bahasa Departemen Pendidikan Nasional. 2002. Kamus Besar Bahasa Indonesia. Edisi ketiga. Balai Pustaka. Jakarta