Các chất ức chế điểm kiểm soát miễn dịch trong điều trị ung thư: Tác động lâm sàng và cơ chế phản ứng và kháng thuốc
Tóm tắt
Các chất ức chế điểm kiểm soát miễn dịch (ICIs) đã để lại dấu ấn không thể phai nhòa trong lĩnh vực miễn dịch trị liệu ung thư. Bắt đầu từ việc được phê duyệt chất kháng protein liên kết với tế bào T độc (anti-CTLA-4) cho u ác tính giai đoạn tiến xa vào năm 2011, ICIs - hiện nay cũng bao gồm các kháng thể chống lại protein chết theo chương trình 1 (PD-1) và ligand của nó (PD-L1) - nhanh chóng nhận được phê duyệt từ Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ (FDA) để điều trị cho nhiều loại ung thư khác nhau, chứng minh kéo dài sự sống của bệnh nhân một cách chưa từng thấy. Tuy nhiên, mặc dù ICIs đã thành công, khả năng kháng thuốc đối với những tác nhân này đã hạn chế số lượng bệnh nhân có thể đạt được đáp ứng bền vững, và các sự kiện bất lợi liên quan đến miễn dịch đã làm phức tạp việc điều trị. Do đó, cần có sự hiểu biết tốt hơn về các yêu cầu để đạt được phản ứng miễn dịch chống khối u hiệu quả và an toàn sau liệu pháp ICI. Các nghiên cứu về sự thay đổi cả trong khối u và hệ thống miễn dịch sau liệu pháp ICI đã cung cấp cái nhìn sâu sắc về cơ sở cho cả hiệu quả và khả năng kháng thuốc. Cuối cùng, bằng cách xây dựng trên những hiểu biết này, các nhà nghiên cứu có thể kết hợp ICIs với các tác nhân khác, hoặc thiết kế các liệu pháp miễn dịch mới, nhằm đạt được hiệu quả rộng hơn và bền vững hơn cũng như an toàn hơn. Ở đây, chúng tôi xem xét lịch sử và tính hữu ích lâm sàng của ICIs, các cơ chế kháng thuốc đối với liệu pháp, cũng như những thay đổi của tế bào miễn dịch cục bộ và toàn thân liên quan đến kết quả điều trị.
Từ khóa
#chất ức chế điểm kiểm soát miễn dịch #ung thư #liệu pháp miễn dịch #phản ứng và kháng thuốcTài liệu tham khảo
Yang YF, 1997, Cancer Res, 57, 4036