Sử dụng mạnh mẽ kháng sinh dự phòng trong nuôi trồng thủy sản: một vấn đề ngày càng lớn đối với sức khỏe con người và động vật cũng như môi trường
Tóm tắt
Việc phát triển nhanh chóng của ngành nuôi trồng thủy sản đã dẫn đến một loạt các diễn biến bất lợi cho môi trường và sức khỏe con người. Điều này được minh chứng bởi việc sử dụng kháng sinh dự phòng một cách phổ biến và không bị kiểm soát trong ngành công nghiệp này, đặc biệt là ở các nước đang phát triển, nhằm ngăn chặn các bệnh nhiễm trùng do vệ sinh kém trong quá trình nuôi cá. Việc sử dụng nhiều loại kháng sinh với khối lượng lớn, bao gồm cả kháng sinh không phân hủy sinh học có ích cho y học con người, đảm bảo rằng chúng sẽ tồn tại trong môi trường nước, tạo áp lực chọn lọc trong thời gian dài. Quá trình này đã dẫn đến sự xuất hiện của các vi khuẩn kháng kháng sinh trong môi trường nuôi trồng thủy sản, gia tăng kháng thuốc kháng sinh trong các tác nhân gây bệnh ở cá, chuyển giao các yếu tố kháng này cho vi khuẩn của động vật trên cạn và các tác nhân gây bệnh ở con người, cũng như thay đổi quần thể vi khuẩn cả trong bùn và trong cột nước. Việc sử dụng lượng lớn kháng sinh cần phải trộn với thức ăn cho cá cũng gây ra vấn đề cho sức khỏe công nghiệp và tăng khả năng tồn tại của dư lượng kháng sinh trong thịt cá và các sản phẩm từ cá. Do đó, có vẻ như cần có những nỗ lực toàn cầu để thúc đẩy việc sử dụng kháng sinh dự phòng một cách hợp lý hơn trong nuôi trồng thủy sản, khi có bằng chứng ngày càng nhiều cho thấy việc sử dụng không kiểm soát là bất lợi cho cá, động vật trên cạn, sức khỏe con người và môi trường.
Từ khóa
Tài liệu tham khảo
Angulo F.J., 2000, Antimicrobial agents in aquaculture: potential impact on health, APUA Newsletter, 18, 1
Bolton L.F., 1999, Detection of multidrug‐resistant Salmonella enterica serotype Typhimurium DT104 based on a gene which confers cross‐resistance to florfenicol and chloramphenicol, J Clin Microbiol, 37, 1348, 10.1128/JCM.37.5.1348-1351.1999
Bravo S. Dolz H. Silva M.T. Lagos C. Millanao A. andUrbina M.(2005) Informe Final. Diagnostico del uso de fármacos y otros productos químicos en la acuicultura. Universidad Austral de Chile. Facultad de Pesquerias y Oceanografia Instituto de Acuicultura. Casilla 1327. Puerto Montt Chile. Proyecto No. 2003‐28.
Bushman F., 2002, Lateral DNA Transfer. Mechanisms and Consequences., 27
Bushman F., 2002, Lateral DNA Transfer. Mechanisms and Consequences., 73
Cabello F.C.(2003) Antibiotics and aquaculture. An analysis of their potential impact upon the environment human and animal health in Chile. Fundacion Terram. Analisis de Politicas Publicas No. 17 pp. 1–16. URLhttp://www.terram.cl/docs/App17_Antibioticos_y_Acuicultura.pdf
Davies J.E. Roberts M.C. Levy S.B. Miller G.H. O’Brien T.F. andTenover F.C.(eds) (1999)Antimicrobial resistance: An ecological perspective. (A report from the American Academy of Microbiology) Colloquium held 16–18 July 1999 San Juan Puerto Rico. Washington DC USA:American Academy of Microbiology.
Furushita M., 2005, Abstracts, Joint Meeting of the 3 Divisions of the International Union of Microbiological Societies 2005. International Congress of Bacteriology and Applied Microbiology
Goldburg R.J., 2001, Marine Aquaculture in the United States: Environmental Impacts and Policy Options.
Hunter‐Cevera J. Karl D. andBuckley M.(eds) (2005) Marine microbial diversity: the key to earth’s habitability. (A report from the American Academy of Microbiology) Colloquium held 8–10 April 2005 San Francisco CA USA:Marine Microbial Diversity.Washington DC USA:American Academy of Microbiology.
Markestad A., 1997, Reduction of antibacterial drug use in Norwegian fish farming due to vaccination, Fish Vaccinol, 90, 365
Sørum H., 2000, Farming of Atlantic salmon – an experience from Norway, Acta Vet Scand, 129
Sørum H., 2006, Antimicrobial Resistance in Bacteria of Animal Origin., 213