Giải thích về sự gia tăng sử dụng ma túy trong sự phụ thuộc vào chất: Các mô hình và các thử nghiệm trong phòng thí nghiệm động vật thích hợp

Pharmacology - Tập 80 Số 2-3 - Trang 65-119 - 2007
Gerald Zernig1, Serge H. Ahmed2, Rudolf N. Cardinal3, Drake Morgan4, Elio Acquas5, Richard W. Foltin6, Paul Vezina7, S. Stevens Negus8, José Antonio Crespo1, Petra Stöckl1, Petra Grubinger1, Ekkehard Madlung9, Christian Häring9, Martin Kurz10, Alois Saria1
1Experimental Psychiatry Unit, Department of Psychiatry, and
2CNRS UMR 5227, Université Victor-Segalen Bordeaux-2, Bordeaux, France
3Department of Experimental Psychology, University of Cambridge, Cambridge, UK
4Division of Addiction Medicine, Department of Psychiatry, University of Florida College of Medicine, Gainesville, Fla.,
5Department of Toxicology and Centre of Excellence on Neurobiology of Addiction, University of Cagliari, Cagliari, Italy
6Department of Psychiatry, New York State Psychiatric Institute, Columbia University, New York, N.Y.,
7Department of Psychiatry, University of Chicago, Chicago, Ill., and
8Alcohol and Drug Abuse Research Center, McLean Hospital, Belmont, Mass., USA
9Primariat B, Psychiatric Hospital of Tirol, Hall in Tirol, Austria
10Substance Abuse Treatment Center, Medical University Innsbruck, Innsbruck, and

Tóm tắt

Sự gia tăng sử dụng ma túy, một đặc điểm tiêu biểu của sự phụ thuộc vào ma túy, đã được hiểu truyền thống như là phản ánh sự phát triển của sự chịu đựng đối với các tác động của ma túy. Tuy nhiên, dựa trên dữ liệu hành vi động vật, một số nhóm nghiên cứu gần đây đã đề xuất các giải thích thay thế, tức là sự gia tăng sử dụng ma túy như vậy có thể không dựa vào (1) sự chịu đựng, mà có thể là biểu thị của (2) sự mẫn cảm với tác động củng cố của ma túy, (3) sự điều chỉnh phần thưởng, (4) sự gia tăng tính nổi bật khuyến khích của các kích thích liên quan đến ma túy, (5) sự gia tăng sức mạnh củng cố của chất gây nghiện so với các chất củng cố thay thế, hoặc (6) hình thành thói quen. Từ góc độ dược lý học, các mô hình 1–3 cho phép đưa ra dự đoán về sự thay đổi hình dạng của các đường cong liều tác động của ma túy dựa trên các mô hình định nghĩa bằng toán học điều khiển sự tương tác giữa thụ thể và ligand cũng như quá trình dẫn truyền tín hiệu. Những dự đoán này được kiểm tra trong bài đánh giá hiện tại, cũng mô tả các mô hình khác hiện đang được ủng hộ cho sự gia tăng sử dụng ma túy và các thành phần khác của sự 'củng cố' rõ ràng (theo nghĩa gốc của nó, giống như 'sự chịu đựng' hoặc 'sự mẫn cảm', là một thuật ngữ thuần túy mô tả). Bài báo đánh giá các phương pháp thí nghiệm trên động vật đã được sử dụng để hỗ trợ hoặc chứng minh sự tồn tại của từng mô hình và các thành phần củng cố, và tổng kết các bằng chứng lâm sàng, điều này cho thấy mạnh mẽ rằng sự gia tăng sử dụng ma túy chủ yếu dựa vào việc tăng tần suất các sự kiện nhiễm độc hơn là tăng liều lượng được dùng trong mỗi sự kiện nhiễm độc. Hai sự không nhất quán rõ ràng trong các thí nghiệm trên động vật là (a) sự mẫn cảm đối với củng cố tổng quát thường được tìm thấy nhiều hơn ở các chất kích thích tâm thần so với opioid, và (b) sự chịu đựng đối với các tác động củng cố và khác đã được quan sát nhiều hơn ở các chất opioid so với cocaine. Những sự không nhất quán này được giải quyết bằng việc phát hiện rằng nồng độ cocaine dường như được điều chỉnh chặt chẽ hơn ở mức củng cố dưới tối đa so với nồng độ opioid. Do đó, các động vật tự tiêm opioid có khả năng tiếp xúc với liều lượng vượt ngưỡng cao hơn so với các động vật tự tiêm các chất kích thích tâm thần, làm cho sự phát triển của sự chịu đựng đối với opioid có khả năng cao hơn so với sự chịu đựng đối với các chất kích thích tâm thần. Bài viết kết luận bằng cách đưa ra các gợi ý để cải thiện các phương pháp thí nghiệm hành vi hiện tại.

Từ khóa


Tài liệu tham khảo

10.1111%2Fj.1471-4159.1992.tb10033.x

10.1016%2Fj.drugalcdep.2004.10.010

10.1016%2Fj.jad.2003.09.015

10.1126%2Fscience.1107071

10.1016%2Fj.ejphar.2005.09.036

10.1126%2Fscience.282.5387.298

10.1007%2Fs00213-003-1603-y

10.1007%2Fs00213-005-2180-z

10.1046%2Fj.1471-4159.2003.01833.x

10.2307%2F2094592

10.1038%2Fclpt.1988.104

10.1007%2Fs002130050774

10.1016%2FS0028-3908%2898%2900033-1

10.1016%2F0149-7634%2894%2900021-R

10.1007%2Fs002130050917

10.1016%2FS0893-133X%2896%2900164-9

10.1093%2Fcercor%2F10.3.295

10.1016%2FS0278-2626%2803%2900014-9

10.1016%2F0149-7634%2894%2900026-W

10.1016%2FS0165-0173%2898%2900019-8

10.1016%2FS0166-2236%2803%2900233-9

10.1159%2F000139030

10.1016%2F0024-3205%2890%2990178-T

10.1017%2FS0140525X00059380

10.1098%2Frspb.1983.0093

10.1001%2Farchpsyc.63.12.1386

10.1016%2FS0896-6273%2800%2980374-8

10.1016%2FS0014-2999%2899%2900843-2

10.1016%2F0306-4522%2894%2900524-9

10.1007%2Fs002130050023

10.1016%2FS0149-7634%2802%2900007-6

10.1007%2Fs002130050983

10.1038%2Fsj.npp.1301008

10.1002%2F1098-2396%28200102%2939%3A2%3C161%3A%3AAID-SYN7%3E3.0.CO%3B2-E

10.1038%2Fclpt.1985.179

10.1037%2F0097-7403.11.4.520

10.1016%2FS0376-6357%2801%2900204-2

10.1007%2Fs002130100727

10.1196%2Fannals.1369.050

10.1007%2Fs00213-005-0180-7

10.1523%2FJNEUROSCI.4494-05.2006

10.1016%2Fj.drugalcdep.2006.04.009

10.1038%2Fnn1560

10.1046%2Fj.1460-9568.1999.00696.x

10.1126%2Fscience.1099020

10.1124%2Fjpet.105.091231

10.1007%2FBF00432175

10.1016%2Fj.neuropharm.2004.06.032

10.1098%2Frstb.1985.0010

10.1080%2F0272499024400016

10.1901%2Fjeab.2004.82-311

10.1001%2Fjama.262.12.1681

10.1016%2F0376-8716%2893%2990089-9

10.1007%2Fs00213-001-0944-7

10.1007%2Fs002130000566

10.1038%2Fnn1579

10.1016%2FS1044-5765%2805%2980039-9

10.1097%2F00005053-199610000-00003

10.1016%2Fj.drugalcdep.2006.03.018

10.1046%2Fj.1360-0443.1999.9422317.x

10.1007%2Fs002139900340

10.1177%2F026988110101500406

10.1111%2Fj.1749-6632.1967.tb53817.x

10.1176%2Fappi.ajp.157.11.1789

10.1016%2F0005-7916%2895%2900029-Y

10.1016%2F0091-3057%2890%2990278-P

10.1016%2FS0091-3057%2896%2900300-0

10.1016%2FS0376-8716%2897%2901350-1

10.1176%2Fappi.ajp.159.10.1642

10.1016%2FS0376-8716%2802%2900222-3

10.1007%2Fs00213-002-1134-y

10.1007%2FBF02244196

10.1007%2Fs00213-006-0457-5

10.1016%2F0091-3057%2894%2990155-4

10.1016%2F0306-4522%2891%2990202-Y

10.1037%2F1064-1297.13.4.348

10.1007%2Fs002130050365

10.1017%2FS0140525X00042990

10.1038%2Fnn0901-943

10.1016%2F0006-8993%2892%2990120-X

10.1001%2Fjama.296.1.56

10.1056%2FNEJM199903043400903

10.1002%2Fsyn.890050104

10.1007%2Fs00213-003-1393-2

10.1007%2Fs00213-003-1605-9

10.1523%2FJNEUROSCI.0740-06.2006

10.1046%2Fj.1460-9568.2003.02443.x

10.1111%2Fj.1460-9568.2004.03822.x

10.1007%2Fs00213-006-0353-z

10.1016%2F0166-4328%2896%2900003-4

10.1126%2Fscience.278.5335.52

10.1016%2FS0893-133X%2800%2900195-0

10.1016%2F0166-2236%2892%2990171-4

10.1038%2Fnrd897

10.1016%2F0091-3057%2889%2990528-5

10.1007%2Fs00213-006-0496-y

10.1007%2Fs00213-006-0475-3

10.1007%2Fs00213-005-0280-4

10.1097%2F00007691-199604000-00001

10.1038%2Fsj.npp.1301083

10.1007%2FBF02245336

10.1007%2Fs00213-004-2089-y

10.1111%2Fj.1460-9568.2005.04195.x

10.1016%2FS0166-4328%2899%2900109-6

10.1159%2F000095030

10.1016%2FS0165-0173%2801%2900089-3

10.1038%2Fsj.npp.1300687

10.1523%2FJNEUROSCI.4177-03.2004

10.1016%2FS0074-7742%2805%2963005-X

10.1016%2F0893-133X%2895%2900274-H

10.1007%2Fs002130050530

10.1037%2F0735-7044.117.5.927

10.1038%2Fsj.npp.1300953

10.1016%2Fj.neubiorev.2003.11.004

10.1007%2Fs00213-004-1992-6

10.1007%2Fs002130000646

10.1124%2Fjpet.105.095380

10.1016%2FS0376-8716%2802%2900339-3

10.1016%2Fj.drugalcdep.2004.01.006

10.1007%2Fs00213-003-1606-8

10.1523%2FJNEUROSCI.4305-05.2006

10.1016%2F0896-6273%2893%2990213-B

10.1007%2Fs002130000498

10.1111%2Fj.1471-4159.1991.tb11425.x

10.1007%2Fs002130000415

10.1016%2Fj.pbb.2006.05.002

10.1007%2FBF02244991

10.1002%2Fhup.351

10.1097%2F00001756-200312020-00019

10.1080%2F1462220021000018425

10.1111%2Fj.1471-4159.1990.tb04562.x

10.1007%2Fs00213-003-1604-x

10.1016%2F0165-0270%2895%2900153-0

10.1016%2FS0376-8716%2802%2900083-2

10.1016%2F0165-0173%2893%2990013-P

10.1046%2Fj.1360-0443.2001.9611038.x

10.1007%2Fs00213-003-1602-z

10.1002%2Fsyn.10146

10.1016%2FS0166-4328%2802%2900282-6

10.2165%2F00003088-198611020-00001

10.1016%2Fj.tins.2005.12.006

10.1016%2FS0376-8716%2899%2900158-1

10.1007%2Fs00213-002-1224-x

10.1016%2FS0959-4388%2897%2980008-6

10.1016%2FS0091-3057%2801%2900498-1

10.1007%2FBF02244844

10.1007%2Fs00213-003-1596-6

10.1007%2Fs002130000611

10.1037%2Fh0036128

10.1111%2Fj.1460-9568.2005.04416.x

10.1037%2F0033-295X.91.2.251

10.1016%2F0006-3223%2895%2900497-1

10.1016%2FS0893-133X%2802%2900379-2

10.1038%2Fsj.npp.1300075

10.1300%2FJ069v14n01_07

10.1007%2FBF00413045

10.1016%2F0376-8716%2890%2990163-9

10.1016%2FS0006-8993%2899%2901717-5

10.1016%2Fj.brainresprot.2005.03.003

10.1016%2Fj.bbr.2006.02.001

10.1126%2Fscience.1098975

10.1007%2Fs002280050387

10.1016%2Fj.neubiorev.2003.11.001

10.1038%2F386830a0

10.1097%2F00008877-199905000-00004

10.1007%2Fs00213-003-1488-9

10.1007%2Fs002130050366

10.1007%2Fs00213-005-0288-9

10.1124%2Fjpet.106.113340

10.1126%2Fscience.138.3537.143

10.1007%2FBF03033235

10.1176%2Fappi.ajp.158.1.86

10.1007%2FBF01568465

10.1007%2Fs002130000457

10.1016%2F0376-8716%2889%2990076-8

10.1016%2FS0376-8716%2800%2900166-6

10.1007%2FBF02246140

10.1126%2Fscience.1257748

10.1016%2F0028-3908%2884%2990083-2

10.1016%2F0165-6147%2892%2990086-L

10.1007%2FBF02245745

10.1016%2FS0149-7634%2899%2900065-2

10.1159%2F000068731

10.1016%2F1056-8719%2896%2900053-6

10.1007%2Fs002130050185

10.1016%2FS0024-3205%2800%2900510-5

10.1007%2Fs00213-003-1601-0

10.1007%2Fs00213-007-0724-0