Các hạn chế về nhập khẩu thức ăn biến đổi gen của EU: Tác động đến ngành chăn nuôi Tây Ban Nha, EU và toàn cầu
Tóm tắt
Trong thập kỷ qua, nhiều tranh cãi đã diễn ra xung quanh việc sử dụng công nghệ sinh vật biến đổi gen (GMO) trong nông nghiệp thương mại. Cụ thể hơn, có lo ngại rằng GMO có thể đưa vào chuỗi thực phẩm những dị ứng tố mới hoặc góp phần làm gia tăng sự kháng kháng sinh. Hiện tại, Liên minh châu Âu (EU) áp dụng chính sách không khoan nhượng đối với các nhập khẩu GMO "không được phê duyệt", trong khi quy trình phê duyệt không theo kịp với sự gia tăng các giống GMO mới. Trong các lĩnh vực chăn nuôi của EU, sự không tương thích rõ ràng này đe dọa làm gián đoạn nguồn cung cấp đầu vào thức ăn giàu protein (ví dụ, bột đậu nành) từ các quốc gia có quy định lỏng lẻo hơn về GMO. Sử dụng một khung mô hình cân bằng tổng quát tính toán đa vùng nổi tiếng, nghiên cứu này đánh giá một cách định lượng tác động của một lệnh cấm nhập khẩu giả định của EU đối với các giống đậu nành và ngô GMO không được phê duyệt đối với các ngành chăn nuôi, thịt và sữa. Mã mô hình được điều chỉnh mạnh mẽ để cải thiện việc phân loại các lĩnh vực nông nghiệp và sử dụng đất, trong khi một cơ sở dữ liệu thực tế được sử dụng để cập nhật cơ sở dữ liệu toàn cầu đến năm 2008, năm mà lệnh cấm giả định được thực hiện. Trong kịch bản "tồi tệ nhất", có tổn thất cạnh tranh đáng kể trong các lĩnh vực chăn nuôi, thịt và sữa của EU. Tại Tây Ban Nha, các tác động tiêu cực đặc biệt rõ rệt do tầm quan trọng của sản xuất heo trong nông nghiệp. Ngược lại, bảng cân đối thương mại của tất cả các vùng ngoài EU đều cải thiện, với những lợi ích thương mại đáng kể tại Mỹ và Brazil. Để kết luận, EU cần khẩn trương tìm một chiến lược lâu dài cho GMO nếu muốn hòa giải giữa tính chính trị kịp thời với các mối quan tâm kinh tế thực tiễn.