Sự điều chỉnh chú ý không làm giảm đau đớn chủ quan ở bệnh nhân đau mãn tính không rõ nguyên nhân

European Journal of Pain - Tập 14 - Trang 282.e1-282.e10 - 2010
T.J. Snijders1, N.F. Ramsey1, F. Koerselman2, J. van Gijn1
1Department of Neurology and Neurosurgery, University Medical Center Utrecht, Rudolf Magnus Institute of Neuroscience, Internal Address G03.228, P.O. Box 85500, 3508 GA Utrecht, The Netherlands
2Department of Psychiatry, University Medical Center Utrecht, Rudolf Magnus Institute of Neuroscience, P.O. Box 85500, 3508 GA Utrecht, The Netherlands

Tóm tắt

Tóm tắtĐặt vấn đề: Đau mãn tính, không giải thích được là một vấn đề lâm sàng phổ biến và khó hiểu. Tăng độ nhạy cảm với đau và các kích thích khác thường được coi là một cơ chế tiềm ẩn. Các quá trình chú ý ảnh hưởng đến việc xử lý đau trung ương và có thể trung gian hóa tình trạng quá nhạy cảm ở mức não bộ.Mục tiêu: Nghiên cứu các bệnh nhân bị đau mãn tính không rõ nguyên nhân liên quan đến (a) trải nghiệm đau chủ quan; (b) tác động của việc điều chỉnh chú ý; (c) cấp độ mà sự thay đổi trong xử lý đau xảy ra: tại chỗ (khu vực cơ thể có triệu chứng) hay là tổng quát.Phương pháp: Chúng tôi đã so sánh 16 bệnh nhân bị đau chi mãn tính không rõ nguyên nhân với 16 đối chứng khỏe mạnh tương ứng. Ngưỡng đau với kích thích điện được ghi lại. Sau đó, các chủ thể nhận được các kích thích đau đớn và không đau được định ngưỡng cá nhân, với việc điều chỉnh chú ý về hoặc ra khỏi cơn đau. Cường độ cảm nhận đau được ghi lại bằng thang analog trực quan (VAS). Các ngưỡng đau và tác động của sự chú ý và tính đối xứng lên điểm số VAS đã được so sánh giữa các nhóm bằng phương pháp mô hình hóa hồi quy tuyến tính tổng quát (giới hạn cho 12 bệnh nhân có đau nửa bên và 12 đối chứng).Kết quả: Sự phân tâm đã làm tăng ngưỡng đau ở các tình nguyện viên khỏe mạnh, nhưng hiệu ứng này đã giảm đáng kể ở nhóm bệnh nhân. Các tương tác quan trọng giữa tác động của sự chú ý, tính đối xứng kích thích và cường độ kích thích cho thấy điểm số VAS cho các kích thích đau đớn bị giảm bớt trong thời gian phân tâm ở các đối chứng khỏe mạnh, nhưng không ở những bệnh nhân đau đớn.Kết luận: Kết quả hỗ trợ ý tưởng rằng việc xử lý đau được tăng cường trong đau mãn tính không rõ nguyên nhân, và rằng ảnh hưởng của sự điều chỉnh chú ý lên việc xử lý đau đã bị giảm đi. Các cơ chế tiềm ẩn ở não có thể là sự thay đổi trong việc phân bổ chú ý hoặc điều chỉnh đau quá khứ dưới sự điều khiển của chú ý. Những thay đổi này dường như xảy ra ở mức độ tổng quát.

Từ khóa


Tài liệu tham khảo

American Psychiatric Association, 2004, Diagnostic and statistical manual of mental disorders: DSM‐IV‐TR American Psychiatric Association, 2004, Diagnostic and statistical manual of mental disorders: DSM‐IV‐TR, 445 10.1016/S0006-3223(03)00545-6 10.1016/j.jpain.2006.01.452 10.1097/00002508-200403000-00006 10.1016/j.pain.2005.03.035 10.1111/j.1469-8986.1996.tb01065.x 10.1097/00002508-199706000-00006 10.1136/jnnp.39.11.1071 10.1093/brain/awh098 10.1002/art.10225 10.1016/S0304-3959(98)00087-6 10.1016/S0304-3940(99)00060-9 10.1016/0304-3959(85)90004-1 10.1053/eujp.2001.0330 10.1007/BF00444684 10.1037/1528-3542.4.3.312 10.1212/01.wnl.0000180971.95473.cc Lautenbacher S., 1991, Multi‐method assessment of experimental and clinical pain in patients with fibromyalgia, Clin Rheumatol, 10, 168 10.1016/S0005-7967(98)00137-5 10.1037/0022-3514.43.1.154 10.1037/0278-6133.11.4.210 10.1016/0304-3959(96)03059-X 10.1016/0304-3959(75)90044-5 10.1016/j.jpain.2005.08.004 10.1007/978-1-4613-8196-9 10.1016/S0304-3959(00)00259-1 10.1016/j.pain.2004.09.033 10.1093/brain/122.9.1765 10.1126/science.284.5422.1979 10.1523/JNEUROSCI.22-08-03206.2002 10.1016/0304-3959(83)90126-4 10.1093/brain/awh060 10.1016/j.jpain.2004.04.001 10.1053/eujp.2002.0337 Rollman G.B., 1993, Progress in fibromyalgia and myofascial pain, 283 10.1523/JNEUROSCI.20-19-07438.2000 10.1016/j.pain.2007.03.036 Sheehan D, 2000, M.I.N.I. PLUS. M.I.N.I. international neuropsychiatrisch interview. Nederlandse versie 5.0.0 10.1007/s00415-004-0273-y 10.1016/j.neuroimage.2007.01.052 10.1016/j.neuron.2007.07.012 10.1016/j.jpain.2005.06.003 10.1016/j.pain.2005.12.004 Verkes R.J., 1989, De MPQ‐DLV. Een standaard nederlandstalige versie van de McGill Pain Questionnaire. Achtergronden en inleiding 1989, 57 10.1016/S0140-6736(98)08320-2