Psychiatric Annals
Công bố khoa học tiêu biểu
* Dữ liệu chỉ mang tính chất tham khảo
Các hệ thống phân loại chẩn đoán tâm lý hiện tại không hoàn toàn nắm bắt được phạm vi của hành vi tự tử, dẫn đến việc gần đây có sự kêu gọi bao gồm một tình trạng có thể chẩn đoán riêng biệt về tự tử. Chúng tôi cho rằng một tình trạng chẩn đoán đang chú ý đến tự tử cần phải phản ánh một cách giản lược độ nghiêm trọng và xác định không chỉ việc một người có tham gia vào hành vi tự tử hay không, mà còn cả thời điểm mà họ sẽ thực hiện hành vi đó. Hai giải pháp tiềm năng cho khoảng trống chẩn đoán này đã được đề xuất: (1) rối loạn tình cảm tự tử cấp tính (ASAD) và (2) hội chứng khủng hoảng tự tử (SCS). Bài viết này cung cấp một cái nhìn tổng quan về hiện tượng học và bằng chứng thực nghiệm hiện có cho ASAD và SCS, cùng với một sự so sánh giữa hai tình trạng này. Nó cũng phác thảo một số hướng nghiên cứu tương lai, bao gồm nhu cầu xem xét cả hai tình trạng này theo hướng prospective trong các mẫu người đa dạng trong suốt cuộc đời, cũng như sự cần thiết phải so sánh độ tin cậy, tính hợp lệ và tính hữu ích lâm sàng của hai hội chứng này một cách trực tiếp trong các nghiên cứu đơn lẻ.
<p>Sự giải quyết thành công các nhiệm vụ phát triển trong thời thơ ấu từ lâu đã được công nhận là rất quan trọng đối với sức khỏe tâm thần của người lớn. Cụ thể, các nhà lý thuyết như Sigmund Freud, Erik Erikson và Jean Piaget cho rằng việc thương lượng các giai đoạn phát triển con người tạo điều kiện cho sự thích ứng tâm lý xã hội và nhận thức, đồng thời là rất cần thiết cho sự xuất hiện của sự sáng tạo trong suốt cuộc đời. Ngược lại, nhiều nghiên cứu gần đây xác nhận những hậu quả tiêu cực của các sự kiện bất lợi trong thời thơ ấu đối với khả năng hoạt động trong suốt quãng đời. Bài tổng quan này xem xét mối liên hệ giữa các sự kiện bất lợi trong thời thơ ấu (bao gồm lạm dụng cảm xúc, thể xác và tình dục; sự bỏ bê; sự rối loạn trong gia đình trong thời thơ ấu; và các hình thức chấn thương thời thơ ấu khác) và sự phát sinh các triệu chứng tâm thần trong suốt quãng đời.</p><h4>GIỚI THIỆU VỀ CÁC TÁC GIẢ</h4><p>Daniel P. Chapman, Tiến sĩ, Thạc sĩ Khoa học; Shanta R. Dube, Tiến sĩ, Thạc sĩ Y tế Công cộng; và Robert F. Anda, Bác sĩ, Thạc sĩ Khoa học, đang làm việc tại Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh, Trung tâm Quốc gia về Phòng ngừa Bệnh mãn tính và Thúc đẩy Sức khỏe, Bộ phận Sức khỏe Người lớn và Cộng đồng, Nhánh Điều tra và Phân tích Mới nổi, Atlanta, GA.</p><p>Địa chỉ liên hệ: Daniel P. Chapman, Tiến sĩ, Thạc sĩ Khoa học, Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh, Trung tâm Quốc gia về Phòng ngừa Bệnh mãn tính và Thúc đẩy Sức khỏe, Bộ phận Sức khỏe Người lớn và Cộng đồng, Nhánh Điều tra và Phân tích Mới nổi, 4770 Buford Hwy N.E., Mailstop K-67, Atlanta, GA 30341; fax 770-488-5965; hoặc email: <a href="mailto:[email protected]">[email protected]</a>.</p><p>Các tác giả không công bố bất kỳ mối quan hệ tài chính nào có liên quan.</p><p>Các phát hiện và kết luận trong bài viết này là của các tác giả và không nhất thiết đại diện cho quan điểm của Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh.</p>
- 1