Nghiên cứu liên tục về phản ứng kháng thể tự thân đối với ung thư biểu mô tế bào vảy đầu và cổ

Springer Science and Business Media LLC - Tập 34 - Trang 329-336 - 1992
Daniel R. Vlock1, Beth Arnold1, Jeannette Humpierres1, Donald R. Schwartz2, Shan R. Baker2, Charles J. Krause2, Neil Swanson3, Thomas E. Carey2
1Division of Medical Oncology, Pittsburgh Cancer Institute, University of Pittsburgh School of Medicine and the VA Medical Center, Pittsburgh, USA
2Department of Otolaryngology/Head and Neck Surgery, The University of Michigan School of Medicine, Ann Arbor, USA
3Department of Dermatology, The University of Michigan School of Medicine, Ann Arbor, USA

Tóm tắt

Trong các nghiên cứu trước đây, chúng tôi đã đánh giá tỷ lệ mắc và tính đặc hiệu của phản ứng kháng thể tự thân đối với ung thư biểu mô tế bào vảy ở đầu và cổ (SCCHN). Chúng tôi đã chứng minh rằng phản ứng kháng thể tự thân có mặt trong huyết thanh tự nhiên nhưng thường có nồng độ quá thấp để cho phép phân tích thêm. Việc phân tách các phức hợp miễn dịch qua axit hóa và siêu lọc huyết thanh đã tăng cường phản ứng kháng thể tự thân ở chín trong số chín hệ thống tự thân được thử nghiệm. Kháng thể tự nhiên và kháng thể được thu nhận từ các phức hợp miễn dịch được tạo ra bởi cơ thể và có phản ứng với các tế bào khối u tự thân có thể nhắm vào các kháng nguyên sinh lý liên quan. Do đó, các mối tương quan giữa nồng độ kháng thể với diễn tiến lâm sàng có thể cung cấp cái nhìn về bản chất của phản ứng của cơ thể đối với ung thư. Trong phân tích hiện tại, các nghiên cứu huyết thanh học của sáu bệnh nhân mắc SCCHN đã được thực hiện với các mẫu huyết thanh thu được trong nhiều tháng. Kết quả của các xét nghiệm huyết thanh học liên tiếp được tương quan với sự tiến triển của khối u và diễn tiến lâm sàng. Sự dao động trong phản ứng kháng thể tự thân đã được ghi nhận theo thời gian. Trong bốn trường hợp, sự gia tăng nồng độ kháng thể tự thân đã xảy ra trước chẩn đoán lâm sàng về tái phát trong vài tháng. Sự giảm trong phản ứng kháng thể tự thân đã được ghi nhận trong hai trường hợp sau phẫu thuật hoặc xạ trị. Trong hai trường hợp sống sót lâu dài, không có mối tương quan nào giữa phản ứng kháng thể và diễn tiến lâm sàng được ghi nhận. Phân tích tính đặc hiệu của sáu hệ thống tự thân đã chỉ ra phản ứng đối với SCCHN tự thân và đồng loại cũng như các dòng tế bào u ác tính. Các huyết thanh này không phản ứng với các dòng tế bào glioma, neuroblastoma, tế bào thận, vú, bàng quang và đại trực tràng cũng như với huyết thanh bê thai, bạch cầu đơn nhân, tế bào hồng cầu và tiểu cầu. Các nghiên cứu huyết thanh học tự thân liên tiếp có thể cung cấp một phương pháp để đánh giá mối quan hệ giữa cơ thể và khối u ở bệnh nhân mắc SCCHN.

Từ khóa

#kháng thể tự thân #ung thư biểu mô tế bào vảy #đầu và cổ #phản ứng miễn dịch #huyết thanh học

Tài liệu tham khảo

Baldwin RW, Robbins RA (1976) Factors interfering with immunological rejection of tumours. Br Med Bull 32: 118 Carey TE (1982) Immunologic aspects of melanoma. CRC Crit Rev Clin Lab Sci 18: 141 Carey TE, Lloyd KO, Houghton AN, Oettgen HF, Old LJ (1979) AU cell-surface antigen of human malignant melanoma. Solubilization and partial characterization. Proc Natl Acad Sci USA 76: 2898 Carey TE, Kimmel KA, Schwartz DR, Richter DE, Baker SR, Krause CJ (1983) Antibodies to human squamous cell carcinoma. Otolaryngol Head Neck Surg 91: 482 Carey TE, VanDyke DL, Worsham MJ, Bradford CR, Babu VR, Schwartz DR, Hsu S, Baker SR (1989) Characterization of laryngeal primary and metastatic squamous cell carcinoma cell lines UM-SCC-17A and 17B. Cancer Res 49: 6098 Eskinazi DP, Molinaro GA, Abermayor E, Martin SE, Zighelboim J (1985) Monoclonal antibodies against squamous cell carcinoma. Oral Surg Oral Med Oral Pathol 60: 377 Gupta RK, Silver HKB, Reisfeld RA, Morton DL (1979) Isolation and immunochemical characterization of antibodies from the sera of cancer patients which are reactive against human melanoma cell membranes by affinity chromatography. Cancer Res 39: 1683 Hellstrom I, Horn D, Linsley P, Brown JP, Brankovan V, Hellstrom KE (1986) Monoclonal mouse antibodies raised against human lung carcinoma. Cancer Res 46: 3917 Kimmel KA, Carey TE (1983) Altered expression in squamous cell carcinoma cells of an orientation restricted epithelial antigen detected by monoclonal antibody A9. Cancer Res 46: 3614 Kimmel KA, Carey TE, Judd WJ, McClatchey KD (1986) Monoclonal antibody G10 to a common antigen of human squamous cell carcinoma: Binding of the antibody to the H type 2 blood group determinant. J Natl Cancer Inst 76: 9 Kirkwood JM, Vlock DR (1984) Augmentation of autologous antibody to human melanoma following acid dissociation and ultrafiltration of serum. Cancer Res 44: 4177 Koprowski H, Steplewski Z, Herlyn D, Herlyn M (1978) Study of antibodies against human melanoma produced by somatic cell hybrids. Proc Natl Acad Sci USA 75: 3405 Krause CJ, Carey TE, Ott RW, Hubris C, McClatchey KD, Regezi JA (1981) Human squamous cell carcinoma. Establishment and characterization of new permanent cell lines. Arch Otolaryngol 107: 703 Nepom JT, Hellstrom I, Hellstrom KE (1983) Suppressor mechanisms of tumor immunity. Experientia 39: 235 Pfreundschuh M, Shiku H, Takahashi T, Ueda R, Ransohoff J, Oettgen HF, Old LJ (1978) Serological analysis of cell surface antigens of malignant human brain tumors. Proc Natl Acad Sci USA 75: 5122 Shiku H, Takahashi T, Oettgen HF, Old LJ (1976) Cell surface antigens of human malignant melanoma. II. Serological typing with immune adherence assays and definition of two new surface antigens. J Exp Med 144: 873 Shiku H, Takahashi T, Carey TE et al. (1980) Definition of cell surface antigens in human malignant melanoma, astrocytoma and renal cancer by typing with autologous serum. In: Rosenberg SA (ed) Serological analysis of human cancer antigens. Academic Press, New York, p 305 Sjogren HO, Hellstrom I, Bansal SC, Hellstrom KE (1971) Suggestive evidence that the “blocking factor antibodies” of tumor-bearing individuals may be antigen-antibody complexes. Proc Natl Acad Sci USA 68: 1372 Vlock DR, Kirkwood JM (1985) Serial studies of autologous antibody reactivity to melanoma: relationship to clinical course and circulating immune complexes. J Clin Invest 76: 849 Vlock DR, DerSimonian R, Kirkwood JM (1986) Prognostic role of antibody reactivity to melanoma. J Clin Invest 77: 1116 Vlock DR, Scalise D, Meglin N, Kirkwood JM (1988) Isolation and partial characterization of melanoma-associated antigens identified by autologous antibody. J Clin Invest 81: 1746 Vlock DR, Scalise D, Meglin N, Kirkwood JM, Ballou B (1988) Isolation and partial characterization of melanoma-associated-antigens identified by autologous antibody. J Clin Invest 81: 1746 Vlock DR, Scalise D, Schwartz DR, Richter DE, Krause CJ, Baker SR, Carey TE (1989) Incidence of serum antibody reactivity to autologous head and neck cancer cell lines and augmentation of antibody reactivity following acid dissociation and ultrafiltration. Cancer Res 49: 1361 Vlock DR, Scalise D, Schwartz DR, Richter DE, Krause CJ, Baker SR, Carey TE (1989) Incidence of serum antibody reactivity to autologous head and neck cancer cell lines and augmentation following acid dissociation and ultrafiltration. Cancer Res 49: 1361