Nội dung được dịch bởi AI, chỉ mang tính chất tham khảo
Tỷ lệ chấn thương ở vùng chuyển tiếp và các trường hợp giống như vậy ở trẻ em khỏe mạnh dưới hai tuổi
Tóm tắt
Các tổn thương ở vùng chuyển tiếp ở trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ được cho là có đặc điểm cao đối với chấn thương do bạo lực. Nghiên cứu này nhằm xác định tỷ lệ chấn thương ở vùng chuyển tiếp và những trường hợp giả mạo ở những trẻ em khỏe mạnh dưới 2 tuổi. Trong giai đoạn 2010-2015, tất cả trẻ em 2 tuổi và dưới đã đến phòng cấp cứu (A&E) vì chấn thương và có chụp X-quang được đưa vào nghiên cứu. Thông tin về cơ chế và các phát hiện lâm sàng được rút ra từ hồ sơ y tế. Tất cả các phim chụp X-quang đều được hai trong năm nhà nghiên cứu cùng với một bác sĩ chụp X-quang nhi khoa có kinh nghiệm xem xét, ghi nhận vị trí và loại gãy xương, cũng như hình ảnh ở vùng chuyển tiếp. Có 408 trẻ em (212 bé trai) (tuổi trung bình: 17.7 tháng, khoảng: 3–24 tháng) được đưa vào nghiên cứu, trong đó 149 trẻ (77 bé trai) có tổng cộng 162 trường hợp gãy xương (tỷ lệ xảy ra là 5.4 trên 1.000 trẻ em). Chỉ có một tổn thương ở vùng chuyển tiếp, không có tiền sử chấn thương, được ghi nhận. Trong số 860 vùng chuyển tiếp được phân tích, 140 (16.3%) được định nghĩa là không đều (74/860, 8.6%) hoặc có cổ vùng chuyển tiếp (66/860, 7.7%). Sáu mươi bốn trong số 66 cổ (97.0%) và 54/104 bất thường (60.8%) nằm quanh cổ tay và mắt cá chân, trong khi 25/74 bất thường (33.8%) được tìm thấy xung quanh khớp gối. Các tổn thương ở vùng chuyển tiếp có tiền sử chấn thương không xảy ra ở những trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ khỏe mạnh dưới 2 tuổi, cho thấy rằng loại gãy xương này có cơ chế chấn thương đặc biệt. Các bất thường/cổ vùng chuyển tiếp thường xuyên được nhìn thấy và không nên nhầm lẫn với tổn thương vùng chuyển tiếp cổ điển.
Từ khóa
#chấn thương vùng chuyển tiếp #trẻ em dưới hai tuổi #bất thường vùng chuyển tiếp #nghiên cứu y khoa #chụp X-quangTài liệu tham khảo
Clarke NM, Shelton FR, Taylor CC et al (2012) The incidence of fractures in children under the age of 24 months--in relation to non-accidental injury. Injury 43:762–765
Brudvik C (2006) Child injuries in Bergen, Norway: identifying high-risk groups and activity specific injuries. Thesis, University of Bergen
Hedstrom EM, Svensson O, Bergstrom U, Michno P (2010) Epidemiology of fractures in children and adolescents. Acta Orthop 81:148–153
Lyons RA, Delahunty AM, Kraus D et al (1999) Children's fractures: a population based study. Inj Prev 5(2):129–132
Kocher MS, Kasser JR (2009) Orthopaedic aspects of child abuse. J Am Acad Orthop Surg 8:10–20
Kemp AM, Dunstan F, Harrison S et al (2008) Patterns of skeletal fractures in child abuse: systematic review. BMJ 337:a1518
Pandya NK, Baldwin KD, Wolfgruber H et al (2010) Humerus fractures in the pediatric population: an algorithm to identify abuse. J Pediatr Orthop B 19:535–541
Baldwin K, Pandya NK, Wolfgruber H et al (2011) Femur fractures in the pediatric population: abuse or accidental trauma? Clin Orthop Relat Res 469:798–804
Leventhal JM, Martin KD, Asnes AG (2010) Fractures and traumatic brain injuries: abuse versus accidents in a US database of hospitalized children. Pediatrics 126:e104–e115
Barber I, Kleinman PK (2014) Imaging of skeletal injuries associated with abusive head trauma. Pediatr Radiol 44:S613–S620
Kleinman PK, Perez-Rossello JM, Newton AW (2011) Prevalence of the classic metaphyseal lesion in infants at low versus high risk for abuse. AJR AmJ Roentgenol 197:1005–1008
Thackeray JD, Wannemacher J, Adler BH, Lindberg DM (2016) The classic metaphyseal lesion and traumatic injury. Pediatr Radiol 46:1128–1133
Tsai A, Coats B, Kleinman PK (2017) Biomechanics of the classic metaphyseal lesion: finite element analysis. Pediatr Radiol 47:1622–1630
Tsai A, Johnston PR, Perez-Rossello JM et al (2018) The distal tibial classic metaphyseal lesion: medial versus lateral cortical injury. Pediatr Radiol 48:973–978
Tsai A, McDonald AG, Rosenberg AE et al (2014) High-resolution CT with histopathological correlates of the classic metaphyseal lesion of infant abuse. Pediatr Radiol 44:124–140
Quigley AJ, Stafrace S (2014) Skeletal survey normal variants, artefacts and commonly misinterpreted findings not to be confused with non-accidental injury. Pediatr Radiol 44:82–93
Kleinman PK (2015) Diagnostic imaging of child abuse, 3rd edn. Cambridge University Press
Oestreich AE (2008) Growth of the pediatric skeleton. Springer, Berlin
Laval-Jeantet M, Balmain N, Juster M, Bernard J (1968) Relations of the perichondral ring to the cartilage in normal and pathologic growth. Ann Radiol (Paris) 11:327–335
Servaes S, Brown SD, Choudhary AK et al (2016) The etiology and significance of fractures in infants and young children: a critical multidisciplinary review. Pediatr Radiol 46:591–600
Flaherty EG, Perez-Rossello JM, Levine MA et al (2014) Evaluating children with fractures for child physical abuse. Pediatrics 133:e477–e489
Ayoub DM, Hyman C, Cohen M, Miller M (2014) A critical review of the classic metaphyseal lesion: traumatic or metabolic? AJR Am J Roentgenol 202:185–196
Oestreich AE (2018) Distinguishing child abuse fractures from rickets. Pediatr Radiol 48:305–307
Burrell T, Opfer E, Berglund L et al (2015) A witnessed case of a classic metaphyseal fracture caused during IV line placement in a child: insight into mechanism of injury. J Forensic Legal Med 35:51–53
Kleinman PK, Belanger PL, Karellas A, Spevak MR (1991) Normal metaphyseal radiologic variants not to be confused with findings of infant abuse. AJR Am J Roentgenol 156:781–783
