Khía Cạnh Thực Tiễn của Điều Trị Dài Hạn Bằng Lithium

Journal of Psychopharmacology - Tập 6 Số 2_suppl - Trang 330-333 - 1992
Iain Glen1
1Consultant Psychiatrist, Highland Psychiatric Research Group, Craig Dunain Hospital, Inverness IV3 6JU, UK.

Tóm tắt

Không có sự gia tăng tỷ lệ tử vong tổng thể ở bệnh nhân được điều trị lithium dài hạn so với những bệnh nhân nhận điều trị ngắn hạn. Lithium làm giảm tỷ lệ tự sát ở những bệnh nhân mắc bệnh hưng trầm cảm. Điều trị dài hạn bằng lithium hiệu quả hơn so với điều trị bằng imipramine hoặc amitriptyline. Các tương tác thuốc có thể gây ra vấn đề trong quá trình điều trị dài hạn bằng lithium. Nên xem xét việc giảm mức độ lithium trong huyết tương ở những bệnh nhân ổn định đang sử dụng liệu pháp dự phòng dài hạn. Việc ngừng điều trị thường dẫn đến tái phát. Độc tính của lithium liên quan đến ảnh hưởng của nó lên quá trình vận chuyển canxi.

Từ khóa


Tài liệu tham khảo

Cohen W J, 1974, J Am Med Assoc, 230, 1283, 10.1001/jama.1974.03240090023018

Coppen A, 1980, Acta Psychiatr Scand, 62, 343, 10.1111/j.1600-0447.1980.tb00620.x

Glen A I M, 1985, J Affect Disorders, 8, 259, 10.1016/0165-0327(85)90024-2

Glen A I M, 1979, Neuropsychobiology, 5, 167, 10.1159/000117679

Guze S B, 1970, Br J Psychiatr, 117, 437, 10.1192/bjp.117.539.437

Mander A J, 1988, Lancet, 15, 10.1016/S0140-6736(88)92947-9

Medical Research Council Drug Trials Subcommittee, 1981, Psychol Med, 11, 409, 10.1017/S0033291700052235

Prien R F, 1973, Arch Gen Psychiatr, 29, 420, 10.1001/archpsyc.1973.04200030104017

Sashidharan S P, 1982, Br J Psychiatr, 140, 619, 10.1192/bjp.140.6.619

Souza F G M, 1990, Br J Psychiatr, 157, 718, 10.1192/bjp.157.5.718