Điều Trị Leflunomide ở Bệnh Nhân Cao Tuổi Bị Viêm Khớp Dạng Thấp hoặc Viêm Khớp Psoriatic

Springer Science and Business Media LLC - Tập 26 - Trang 395-402 - 2012
Stefano Alivernini1, Daniela Mazzotta1, Angelo Zoli1, Gianfranco Ferraccioli1
1Division of Rheumatology, UCSC-Catholic University of Rome, Rome, Italy

Tóm tắt

Các thuốc điều trị bệnh lý chống thấp khớp (DMARDs) đóng vai trò quan trọng trong việc điều trị viêm khớp mãn tính kéo dài, chẳng hạn như viêm khớp dạng thấp (RA) hoạt động và viêm khớp cột sống, bằng cách kích thích hoặc duy trì tình trạng miễn dịch đối với bệnh, giảm tần suất cơn bùng phát hoặc tái phát, và cho phép giảm liều corticosteroids trong khi vẫn kiểm soát được bệnh. Mục tiêu của nghiên cứu hồi cứu này là đánh giá độ an toàn và tuân thủ điều trị với leflunomide ở bệnh nhân RA và viêm khớp psoriatic cao tuổi so với bệnh nhân trẻ tuổi. Tổng cộng có 90 bệnh nhân người Ý (80 bệnh nhân bị RA hoạt động và 10 bệnh nhân bị viêm khớp psoriatic) đã được kiểm tra hồi cứu tại thời điểm nhập viện và sau 24 tháng theo dõi. Bệnh nhân được chia thành hai nhóm theo độ tuổi: nhóm bệnh nhân từ ≤65 tuổi (n = 50) và nhóm bệnh nhân dưới 65 tuổi (n = 40). Mỗi bệnh nhân được phân tích các tham số lâm sàng, nhân khẩu học và xét nghiệm trong phòng thí nghiệm để đánh giá độc tính trên gan, thận và huyết học. Điểm hoạt động bệnh bao gồm điểm đánh giá 28 khớp (DAS28) và đánh giá toàn cầu của bác sĩ về hoạt động bệnh (MD global) được đo để xác định hoạt động bệnh. Trong thời gian theo dõi 24 tháng, 30 bệnh nhân (33.3%) đã ngừng leflunomide: 17 bệnh nhân (34.0%) trong nhóm bệnh nhân từ ≤65 tuổi và 13 bệnh nhân (32.5%) trong nhóm bệnh nhân dưới 65 tuổi. Không có sự khác biệt nào trong việc ngừng điều trị giữa hai nhóm. Tổng cộng, 10 bệnh nhân (11.1%) trong toàn bộ quần thể nghiên cứu đã ngừng leflunomide do thiếu hiệu quả, trong khi 21 bệnh nhân (23.3%) đã ngừng thuốc do tác dụng phụ (một bệnh nhân ngừng cả hai lý do là thiếu hiệu quả và tác dụng phụ). Không có sự khác biệt đáng kể về hiệu quả hoặc tác dụng phụ giữa bệnh nhân từ ≤65 tuổi và bệnh nhân dưới 65 tuổi. Cũng không có sự khác biệt đáng kể trong tỷ lệ sống sót của điều trị leflunomide khi so sánh bệnh nhân từ ≤65 tuổi với bệnh nhân dưới 65 tuổi (p = 0.94). Không có sự khác biệt đáng kể trong tỷ lệ ngừng thuốc trong toàn bộ quần thể khi điều trị đơn trị liệu leflunomide so với điều trị phối hợp leflunomide. Cũng không có sự khác biệt đáng kể về các loại tác dụng phụ liên quan đến đơn trị liệu hoặc phối hợp điều trị khi so sánh hai nhóm tuổi. Leflunomide là một DMARD hữu ích và được dung nạp tốt trong điều trị RA và viêm khớp psoriatic ở người cao tuổi. Hồ sơ an toàn của và sự tuân thủ điều trị với leflunomide không khác biệt ở bệnh nhân cao tuổi bị các bệnh khớp viêm mãn tính như RA hoặc viêm khớp psoriatic so với những gì được quan sát ở bệnh nhân trẻ tuổi.

Từ khóa

#Leflunomide #Viêm Khớp Dạng Thấp #Viêm Khớp Psoriatic #Đối Tượng Cao Tuổi #an toàn #tuân thủ

Tài liệu tham khảo

American College of Rheumatology Subcommittee on Rheumatoid Arthritis Guidelines. Guidelines for the management of rheumatoid arthritis: 2002 update. Arthritis Rheum 2002 Feb; 46(2): 328–46 Sanders S, Harisdangkul V. Leflunomide for the treatment of rheumatoid arthritis and autoimmunity. Am J Med Sci 2002; 323: 190–3 Cohen SB, Iqbal I. Leflunomide. Int J Clin Pract 2003; 57: 115–20 Rozman B, Praprotnik S, Logar D, et al. Leflunomide and hypertension. Ann Rheum Dis 2002 Jun; 61(6): 567–9 Rozman B. Clinical pharmacokinetics of leflunomide. Clin Pharmacokinet 2002; 41: 421–30 Van Gestel AM, Prevoo ML, Van’t Hof MA, et al. Development and validation of the European League Against Rheumatism response criteria for rheumatoid arthritis. Arthritis Rheum 1996; 39: 34–40 Sokka T, Hetland ML, Makinene H, et al. Remission and rheumatoid arthritis: data on patients receiving usual care 402 in twenty-four countries. Arthritis Rheum 2008 Sep; 58(9): 2642–51 Ranganath VK, Furst DE. Disease-modifying antirheumatic drug use in the elderly rheumatoid arthritis patient. Rheum Dis Clin North Am 2007; 33: 197–217 Tutuncu A, Reed G, Kremer J, et al. Do patients with older onset rheumatoid arthritis receive less aggressive treatment? Ann Rheum Dis 2006; 65: 1226–9 Schmajuk G, Schneeweiss S, Katz JN, et al. Treatment of older adult patients diagnosed with rheumatoid arthritis: improved but not optimal. Arthritis Rheum 2007 Aug 15; 57(6): 928–34 Cohen S, Cannon GW, Schiff M, et al. Two-year, blinded, randomized, controlled trial of treatment of active rheumatoid arthritis with leflunomide compared with methotrexate. Arthritis Rheum 2001; 44: 1984–92 Kalden JR, Scott DL, Smolen JS, et al. Improved functional ability in patients with rheumatoid arthritis: long-term treatment with leflunomide versus sulfasalazine. J Rheumatol 2001; 28: 1983–91 Kaltwasser JP. Leflunomide in psoriatic arthritis. Autoimmun Rev 2007; 6: 511–4 Haibel H, Rudwaleit M, Braun J, et al. Six months open label trial of leflunomide in active ankylosing spondylitis. Ann Rheum Dis 2005 Jan; 64(1): 124–6 Nurmohamed MT, van Halm VP, Dijkmans BA. Cardiovascular risk profile of antirheumatic agents in patients with osteoarthritis and rheumatoid arthritis. Drugs 2002; 62: 1599–609 Strand V, Cohen S, Schiff M, et al. Treatment of active rheumatoid arthritis with leflunomide compared with placebo and methotrexate. Leflunomide Rheumatoid Arthritis Investigators Group. Arch Intern Med 1999; 22(159): 2542–50 Ostchega Y, Dillon CF, Hughes JP, et al. Trends in hypertension prevalence, awareness, treatment, and control in older US adults: data from the National Health and Nutrition Examination Survey 1988 to 2004. J Am Geriatr Soc 2007; 55: 1056–65