Cải thiện ước lượng các tham số quần thể khi có thông tin bổ sung

Statistische Hefte - Tập 51 - Trang 889-914 - 2008
A. Laheetharan1, P. Wijekoon2
1Department of Mathematics and Statistics, University of Jaffna, Jaffna, Sri Lanka
2Department of Statistics and Computer Science, University of Peradeniya, Peradeniya, Sri Lanka

Tóm tắt

Việc ước lượng các tham số quần thể đã được nhiều nhà thống kê xem xét khi có thêm thông tin như hệ số biến thiên, độ nhọn hoặc độ nghiêng. Gần đây, Wencheko và Wijekoon (Stat Papers 46:101–115, 2005) đã đưa ra các ước lượng sai số bình phương trung bình tối thiểu cho giá trị trung bình quần thể trong các họ phân phối mũ một tham số khi hệ số biến thiên được biết. Trong bài báo này, các kết quả được trình bày bởi Gleser và Healy (J Am Stat Assoc 71:977–981, 1976) và Arnholt và Hebert (http://interstat.statjournals.net/YEAR/2001/articles/0103002.pdf, 2001) đã được tổng quát bằng cách xem T (X) như là một ước lượng đủ tối thiểu của hàm tham số g(θ) khi tỷ lệ $$\tau^{2}=[ {g(\theta )} ]^{-2}{\rm Var}[ {T(\boldsymbol{X} )} ]$$ độc lập với θ. Sử dụng những kết quả này, các ước lượng sai số bình phương trung bình tối thiểu trong một lớp nhất định cho cả giá trị trung bình và phương sai quần thể có thể được thu được. Khi T (X) hoàn chỉnh và đủ tối thiểu, tỷ lệ τ2 được gọi là tỷ lệ “WIJLA”, và một ước lượng sai số bình phương trung bình tối thiểu đồng đều có thể được suy ra cho giá trị trung bình và phương sai quần thể. Cuối cùng, bằng cách áp dụng các kết quả này, các ước lượng cải thiện cho giá trị trung bình và phương sai quần thể của một số phân phối đã được thu được.

Từ khóa

#dữ liệu quần thể #ước lượng tham số #sai số bình phương #hệ số biến thiên #phân phối mũ #thống kê

Tài liệu tham khảo

Arnholt AT, Hebert JL (1995) Estimating the mean with known coefficient of variation. Am Statist 49: 367–369 Arnholt AT, Hebert JL (2001) Optimal combinations of pairs of estimators. Interstat. (http://interstat.statjournals.net/YEAR/2001/articles/0103002.pdf) Bibby J (1972) Minimum means square error estimation, ridge regression and some unanswered questions. Prog stat 1: 107–121 Bibby J, Toutenburg H (1977) Prediction and improved estimation in linear models. Wiley, Chichester Bibby J, Toutenburg H (1978) Improved estimation and prediction. Zeitschriftur angewandte Mathematik und Mechanik 58: 45–49 Bickel PJ, Doksum KA (2000) Mathematical statistics, basic ideas and selected topics, vol 1, 2nd edn. Prentice Hall, New Jersey Casella G, Berger RL (2002) Statistical Inference, 2nd edn. Duxbury Advanced Series, Thomson Learning Inc., USA Gleser LJ, Healy JD (1976) Estimating the mean of a normal distribution with known coefficient of variation. J Am Stat Assoc 71: 977–981 Khan RA (1968) A note on estimating the mean of a normal distribution with known coefficient of variation. J Am Stat Assoc 63: 1039–1041 Lehmann EL, Casella G (1998) Theory of point estimation, 2nd edn. Springer, Berlin Lehmann EL, Scheffé H (1950) Completeness, similar regions, and unbiased estimation. Sankhya Indian J Stat 10:305–340 Morris CN (1982) Natural exponential families with quadratic variance functions. Ann Stat 10: 65–80 Searls DT (1964) The utilization of a known coefficient of variation in the estimation procedure. J Am Stat Assoc 59: 1225–1226 Searls DT, Intarapanich P (1990) A note on an estimator for the variance that utilizes the kurtosis. Am Statist 44: 295–296 Shao J (2003) Mathematical statistics, 2nd edn. Springer Science+Business, Spring St, New York Wencheko E, Chipoyera HW (2007) Estimation of the variance when kurtosis is known. Statistical Papers. doi:10.1007/s00362-007-0084-1 Wencheko E, Wijekoon P (2005) Improved estimation of the mean in one- parameter exponential families with known coefficient of variation. Stat Papers 46: 101–115