Nội dung được dịch bởi AI, chỉ mang tính chất tham khảo
Xác định các dấu hiệu phân tử để lựa chọn giống cây măng tây siêu đực (YY)
Tóm tắt
Nghiên cứu này nhằm xây dựng phương pháp lựa chọn cây đực (XY, YY) và cây cái (XX) cũng như xác định kiểu gen siêu đực (YY) trong số cây đực. Quần thể được thu thập từ sự thụ phấn tự thân của các cây đực đơn tính đã được phân tích. Để xác định các đoạn DNA phân biệt giữa kiểu gen đực và cái, Phân tích phân đoạn tập hợp (BSA) đã được thực hiện. Các mồi được xác định thông qua phân tích BSA đã được sử dụng để khuếch đại RAPD trên mẫu của các cá thể đực và cái. Trong số các sản phẩm thu được từ mồi OPB-20, một số đoạn DNA đã được liên kết với giới tính. Một đoạn khoảng 700 bp được phát hiện trong tất cả các cây cái và ở 4 mẫu cây đực có kiểu hình. Ở các cây đực, đoạn này thể hiện độ cường độ thấp hơn nhiều so với các mẫu cái. Dường như mảnh fragment này có thể liên kết với nhiễm sắc thể X trong các mẫu cây đã được nghiên cứu. Ở các mẫu cây cái có kiểu gen XX, sự sao chép mẫu diễn ra và do đó độ cường độ của đoạn này cao gấp hai lần so với kiểu gen XY. Ba cây đực không có đoạn OPB-20-700 nên chúng có thể có kiểu gen siêu đực (YY). Nếu dấu hiệu thu được chứng minh được tính hữu dụng cho việc xác định cây siêu đực, nó có thể trở thành một công cụ quý giá giúp công việc lai giống.
Từ khóa
#măng tây #siêu đực #kiểu gen #dấu hiệu phân tử #phân tích phân đoạn tập hợp #khuếch đại RAPDTài liệu tham khảo
Biffi R, Restivo FM, Caporali A, Marziani GP, Spada A, Falavigna A, 1995. A restriction fragment length polymorphism probe for early diagnosis of gender inAsparagus officinalis L. HortScience 30: 1463–1464.
Corriols L, 1984. Are asparagus all-male hybrids attractive? Asparagus Res Newsletter 2: 16–19.
Corriols L, Doré C, Cassini R, 1983. Asparagus breeding: national French work. Asparagus Res Newsletter 1: 12.
Doré C, 1973. Androgenėsein vitro par culture d’anthėres d’Asparagusofficinalis. Ėtat actuel des recherches. Eucarpia 4e rėunion sur la selection de l’Asperge, Versailles: 155–162.
Doré C, 1974. Production de plantes homozygotes males et femalles α partir d’antherės d’Asperge. C. R. Acad Sci (Paris) D 278: 2135–2138.
Falavigna A, 1979. Pure lines ofA. officinalis obtained byin vitro anther culture in Italy. Proc 5th Int. Asparagus Symp., Geisenheim: 91–99.
Falavigna A, Casali PE, Taccomi MG, 1990. Potential ofin vitro anther culture technique for asparagus. Acta Hortic 271: 39–46.
Falavigna A, Casali PE, Taccomi MG, 1996. Advances in asparagus breeding followingin vitro anther culture. Acta Hortic 415: 137–142.
Jamsari A, Nitz I, Reamon-Buttner SM, Jung C, 2004. BAC-derived diagnostic markers for sex determination in asparagus. Theor Appl Genet 108: 1140–1146.
Jiang Ch, Sink KC, 1997. RAPD and SCAR markers linked to the sex expression locus M in asparagus. Euphytica 94: 329–333.
Maestri E, Restivo FM, Marziani-Longo GP, Falavigna A, Tassi F, 1991. Isozyme gene markers in the dioecious speciesAsparagus officinalis L. Theor Appl Genet 81: 613–618.
Reamon-Buttner SM, Jung C, 2000. AFLP-derived STS markers for the identification of sex inAsparagus officinalis L. Theor Appl Genet 100: 432–438.
Reamon-Buttner SM, Schondelmaier J, Jung C, 1998. AFLP markers tightly linked to the sex locus inAsparagus officinalis L. Mol Breed 4: 91–98.
Sneep S, 1953. The significance of andromonoecy for the breeding ofAsparagus officinalis L. Euphytica 2: 89–95.
Torrey D, Peirce L, 1983. Production of haploid plantlets from anthers of asparagus. HortScience 18: 569.
Williams JGK, Kubelik AR, Livak KJ, Rafalski JA, Tingey SV, 1990. DNA polymorphism amplified by arbitrary primers are useful as genetic markers. Nucleic Acids Res 18: 6531–6535.