So sánh hình ảnh cộng hưởng từ (MRI) và chụp cắt lớp đồng vị phát xạ positron (PET CT) trong việc phát hiện xâm lấn quanh tử cung và di căn hạch bạch huyết ở bệnh nhân ung thư cổ tử cung: Một nghiên cứu tiền cứu

Indian Journal of Gynecologic Oncology - Tập 15 - Trang 1-9 - 2017
Samaresh Sahu1, Harkirat Singh1, Pradeep Kumar2
1Command Hospital Air Force, Bangalore, India
2Central Hospital, NWR, Jaipur, India

Tóm tắt

Hệ thống phân giai của Liên đoàn Quốc tế về Sản phụ khoa và Sản khoa (FIGO) đối với ung thư cổ tử cung còn một số thiếu sót, bởi vì bệnh nhân không được đánh giá về hạch bạch huyết cũng như di căn xa, mặc dù đây là những yếu tố tiên lượng quan trọng. Chụp cộng hưởng từ (MRI) cũng như chụp cắt lớp đồng vị phát xạ positron / chụp cắt lớp vi tính (FDG PET/CT) đã được sử dụng để đánh giá mức độ khối u cục bộ và di căn hạch cũng như di căn xa trong trường hợp ung thư cổ tử cung. Mục tiêu là so sánh tính hữu dụng của MRI và FDG PET/CT trong việc phát hiện sự xâm lấn quanh tử cung và di căn hạch bạch huyết, từ đó tăng độ chính xác trong việc phân giai bệnh nhân ung thư cổ tử cung. Trong nghiên cứu tiền cứu tại bệnh viện này, 38 bệnh nhân ung thư cổ tử cung đã được tuyển chọn. Bệnh nhân được chia thành hai nhóm: Nhóm A (22 ca) bao gồm các ca vừa được chẩn đoán để thực hiện công việc đánh giá ban đầu và phân giai cơ bản (trước bất kỳ điều trị nào). Nhóm B (16 ca) bao gồm những ca đã điều trị ung thư cổ tử cung, đang trong quá trình theo dõi, nghi ngờ lâm sàng có tái phát sau 6 tháng hoặc hơn khi hoàn thành điều trị tiêu chuẩn đã được lên kế hoạch. Các chụp MRI và FDG PET/CT được thực hiện trong khoảng thời gian 1 tuần của nhau cho tất cả bệnh nhân đã được đăng ký. Tiêu chí để xác định di căn hạch bạch huyết trên MRI là kích thước > 10 mm theo đường kính trục ngắn và tín hiệu bất thường hoặc tăng cường độ tương phản trong parametrium cho sự xâm lấn. Trên FDG PET/CT, chỉ những vùng có mức độ hấp thụ FDG cao hơn đáng kể so với nền và mức độ hấp thụ FDG nhìn thấy trên ít nhất hai mặt cắt trục liên tiếp mới được xem là dương tính với u ác tính. Kết quả từ MRI và FDG PET/CT được so sánh với xét nghiệm giải phẫu bệnh (HPE). Nhóm A: Trên phân tích dựa trên bệnh nhân, độ nhạy của MRI so với FDG PET/CT trong việc phát hiện di căn hạch bạch huyết là: 57 so với 86%, độ đặc hiệu là 71 so với 71% và độ chính xác chẩn đoán là 64 so với 78%, tương ứng. Trên phân tích dựa trên hạch bạch huyết, độ nhạy của MRI so với FDG PET/CT là 50 so với 87%, độ đặc hiệu 98 so với 98 và độ chính xác chẩn đoán 97 so với 98%, tương ứng. Độ nhạy của MRI trong việc phát hiện xâm lấn quanh tử cung là (độ nhạy = 67%, độ đặc hiệu = 91%, độ chính xác chẩn đoán = 86%) và đối với FDG PET/CT là (độ nhạy = 0%, độ đặc hiệu = 91%, độ chính xác = 71%). Hệ thống phân giai FIGO đã được phát hiện không chính xác ở 21% ca. Nhóm B: Về tái phát bệnh tại chỗ: độ nhạy của MRI so với FDG PET/CT là 83 so với 92%, độ đặc hiệu là 75 so với 75% và độ chính xác là 81 so với 87%. Độ nhạy và độ chính xác của MRI tốt hơn FDG PET/CT trong việc phát hiện tái phát bệnh tại chỗ. Khi so sánh MRI và FDG PET/CT trong việc phát hiện tái phát hạch bạch huyết, theo từng ca, độ nhạy là 83 so với 92%, độ đặc hiệu là 75 so với 75% và độ chính xác là 81 so với 87%. FDG PET/CT có độ nhạy và độ chính xác cao hơn MRI trong việc phát hiện tái phát hạch bạch huyết. FDG PET/CT vượt trội hơn MRI trong việc phát hiện di căn hạch bạch huyết cục bộ cũng như xa. FDG PET/CT có khả năng phát hiện di căn xa ngoài tiểu khung thật. MRI vượt trội hơn PET/CT trong việc phát hiện sự xâm lấn quanh tử cung sớm và tái phát tại chỗ.

Từ khóa

#ung thư cổ tử cung #Hệ thống FIGO #chụp MRI #chụp FDG PET/CT #di căn hạch bạch huyết #xâm lấn quanh tử cung

Tài liệu tham khảo

Chaturvedi AK, et al. Second cancers after squamous cell carcinoma and adenocarcinoma of the cervix. J Clin Oncol. 2009;27(6):967–73. Wunderbaldinger P. Problems and prospects of modern lymph node imaging. Eur J Radiol. 2006;58:325–37. Quinn MA, Benedet JL, Odicino F, et al. Carcinoma of the cervix uteri: volume 26 of the FIGO annual report on the results of treatment in gynecological cancer. Int J GynecolObstet. 2006;95(26):S161–92. Koh DM, Hughes M, Husband JE. Cross-sectional imaging of nodal metastases in the abdomen and pelvis. Abdom Imaging. 2006;31:632–43. Bipat S, Glas AS, van der Velden J, Zwinderman AH, Bossuyt PM, Stoker J. Computed tomography and magnetic resonance imaging in staging of uterine cervical carcinoma: a systematic review. Gynecol Oncol. 2003;91:59–66. Scheidler J, Hricak H, Yu KK, Subak L, Segal MR. Radiological evaluation of lymph node metastases in patients with cervical cancer: a meta-analysis. JAMA. 1997;278(5):1096–101. Sugawara Y, Eisbruch A, Kosuda S, Recker BE, Kison PV, Wahl RL. Evaluation of FDG PET in patients with cervical cancer. J Nucl Med. 1999;40:1125–31. Rose PG, Adler LP, Rodriguez M, Faulhaber PF, Abdul-Karim FW, Miraldi F. Positron emission tomography for evaluating para-aortic nodal metastasis in locally advanced cervical cancer before surgical staging: a surgicopathologic study. J Clin Oncol. 1999;17:41–5. Kitajima K, Murakami K, Yamasaki E, Kaji Y, Sugimura K. Accuracy of integrated FDG-PET/contrast-enhanced CT in detecting pelvic and paraaortic lymph node metastasis in patients with uterine cancer. Eur Radiol. 2009;19:1529–36. Boughanim M, Leboulleux S, Rey A, Pham CT, Zafrani Y, Duvillard P, Lumbroso J, Haie-Meder C, Schlumberger M, Morice P. Histologic results of para-aortic lymphadenectomy in patients treated for stage IB2/II cervical cancer with negative [18F]fluorodeoxyglucose positron emission tomography scans in the para-aortic area. J Clin Oncol. 2008;26:2558–61. Sreedevi A, Javed R, Dinesh A. Epidemiology of cervical cancer with special focus on India. Int J Women’s Health. 2015;7:405–14. De Gonzalez AB, Green J. Comparison of risk factors for invasive squamous cell carcinoma and adenocarcinoma of the cervix: collaborative reanalysis of individual data on 8,097 women with squamous cell carcinoma and 1374 women with adenocarcinoma from 12 epidemiological studies. Int J Cancer. 2007;120:885–91. Pandit-Taskar N. Oncologic imaging in gynecologic malignancies. J Nucl Med. 2005;46:1842–50. Rose PG, Adler LP, Rodriguez M, Faulhaber PF, Abdul-Karim WF, Miraldi F. Positron emission tomography for evaluating para-aortic nodal metastasis in locally advanced cervical cancer before surgical staging: a surgicopathologic. J Clin Oncol. 1999;17(1):41. Chung HH, Kang SB, Cho JY, Kim JW, Park NH, Song YS, et al. Can preoperative MRI accurately evaluate nodal and parametrial invasion in early stage cervical cancer. Atlanta: American Cancer Society; 2003. Choi HJ, Roh JW, Seo SS, et al. Comparison of the accuracy of magnetic resonance imaging and positron emission tomography/computed tomography in the presurgical detection of lymph node metastases in patients with uterine cervical carcinoma: a prospective study. Cancer. 2006;106(4):914–22. Hori M, Kim T, Murakami T, et al. Uterine cervical carcinoma: preoperative staging with 3.0-T MR imaging- -comparison with 1.5-T MR imaging. Radiology. 2009;251(1):96–104. Kaur H, Silverman PM, Iyer RB, Verschraegen CF, Eifel PJ, Charnsangavej C. Diagnosis, staging, and surveillance of cervical carcinoma. AJR Am J Roentgenol. 2003;180(6):1621–31. Khiewvan B, Torigian AD, Emamzadehfard S, et al. Update of the role of PET CT & PET MRI in the management of patients with cervical cancer. Hell J Nucl Med. 2016;19(3):254–68.