Nội dung được dịch bởi AI, chỉ mang tính chất tham khảo
Các Rối Loạn Có Đủ Để Giảm Trách Nhiệm?
Tóm tắt
Reimer (Neuroethics 2008) tin rằng cách chúng ta sử dụng ngôn ngữ để mô tả tâm thần phân liệt có thể ảnh hưởng đến phán xét của chúng ta về trách nhiệm đạo đức. Nếu chúng ta nói rằng một tâm thần phân liệt có một rối loạn, chúng ta có thể giảm trách nhiệm của họ về thất bại đạo đức. Nếu chúng ta nói rằng một tâm thần phân liệt chỉ khác biệt, chúng ta có thể không giảm trách nhiệm của họ. Vincent (Neuroethics 2008) lập luận rằng nếu đúng như vậy, thì một chẩn đoán rối loạn sẽ vừa cần thiết vừa đủ để giảm trách nhiệm của một cá nhân nào đó về thất bại đạo đức. Vincent đưa ra hai ví dụ để gợi ý rằng một rối loạn không cần thiết và cũng không đủ để miễn trách một cá nhân cho thất bại đạo đức: thời thơ ấu và hypomania. Thay vào đó, Vincent gợi ý rằng các phán xét về trách nhiệm đạo đức nên dựa trên khả năng của cá nhân đối với năng lực đạo đức. Tôi sẽ đồng ý với Vincent trong cuộc tranh luận này, nhưng sẽ lập luận rằng ví dụ mà cô ấy sử dụng, hypomania, không thuyết phục. Tôi sẽ lập luận rằng chẩn đoán hypomania, một phần của Rối Loạn Lưỡng Cực II, là đủ để miễn trách một cá nhân cho một số thất bại đạo đức. Điều này là vì có những khả năng liên quan đến trách nhiệm bị thiếu: khả năng tự nhận thức và khả năng kiểm soát khả năng của bản thân. Nếu không có những khả năng này, cá nhân đó không phải là một tác nhân đạo đức có trách nhiệm. Vincent sẽ cần cung cấp một ví dụ khác để chỉ ra rằng sự hiện diện của một rối loạn không đủ để miễn trách một cá nhân về thất bại đạo đức. Trong khi việc sử dụng ngôn ngữ của chúng ta là quan trọng, việc sử dụng đó phản ánh phán xét của chúng ta về khả năng của cá nhân đối với năng lực đạo đức. Trách nhiệm không chỉ được xác định bởi khả năng, mà còn bởi loại khả năng đúng, và điều này nên được phản ánh trong các phán xét đạo đức của chúng ta và trong việc sử dụng ngôn ngữ của chúng ta.
Từ khóa
#trách nhiệm đạo đức #tâm thần phân liệt #rối loạn #hypomania #khả năng đạo đứcTài liệu tham khảo
Reimer, M. 2008. Psychopathy without (the language of) Disorder. Neuroethics. doi:10.1007/s1152-008-9017-5.
Vincent, N. 2008. Responsibility, Dysfunction and Capacity. Neuroethics. doi:10.1007/s12152-008-9022-8.
American Psychiatric Association, Fourth edition. 1994. Diagnostic and statistical manual of mental disorders. Washington, D.C: American Psychiatric Association.
Angst, J. 1998. The emerging epidemiology of hypomania and bipolar II disorder. Journal of Affective Disorders 50: 143–151.
Angst, J.G., A. Gamma, et al. 2003. Toward a re-definition of subthreshold bipolarity: epidemiology and proposed criteria for bipolar-II, minor bipolar disorders and hypomania. Journal of Affective Disorders 73: 133–146.
Dittmann, S., K. Henning-Fast, et al. 2008. Cognitive functioning in euthymic bipolar I and bipolar II patients. Bipolar Disorders 10: 877–887.
Mantere, O., K. Suominen, et al. 2008. Differences in outcome of DSMIV bipolar I and bipolar II disorders. Bipolar Disorders 10: 413–425.
Adida, M., L. Clark, et al. 2008. Lack of insight may predict impaired decision making in manic patients. Bipolar Disorders 10: 829–837.
Blumberg, H.P., H.-C. Leung, et al. 2003. A functional magnetic resonance imaging study of bipolar disorder. Archives of General Psychiatry 60: 601–609.
Tamashiro, J.-H., S. Zung, et al. 2008. Increased rates of white matter hyperintensities in late-onset bipolar disorder. Bipolar Disorders 10: 765–775.
Morse, S.J. 2006. Moral and legal responsibility and the new neuroscience. Neuroethics: defining the issues in theory, practice, and policy, 33–50. Oxford: Oxford University Press.
Varga, M., A. Magnusson, et al. 2006. Insight, symptoms and neurocognition in bipolare I patients. Journal of Affective Disorder 91: 1–9.
Dell-Osso, L., S. Pini, et al. 2002. Insight into illness in patients with mania, mixed mania, bipolar depression and major depression with psychotic features. Bipolar Disorders 4: 315–322.
Bar-On, R., D. Tranel, et al. 2003. Exploring the neurological substrate of emotional and social intelligence. Brain 126: 1790–1800.
Nagel, T. 1976. Moral Luck. Proceedings of the Aristotelian Society 50: 137–155.
Clark, L., F. Manes, et al. 2003. The contributions of lesion laterality and lesion volume to decision-making impairment following frontal lobe damage. Neuropsychologia 41: 1474–1483.
Davidson, D. 1967. Truth and meaning. Synthese 17: 304–323.
