M. Spinelli1, S. Malaguti1, G. Giardiello2, Massimo Lazzeri3, J. Tarantola1, Ubi van den Hombergh4
1Unità spinale, Milan, Italy
2Medtronic Italia, Italy
3S. Chiara Hospital, Firenze, Italy
4Medtronic Europe, Tolochenaz, Switzerland
Tóm tắt
Tóm tắtMục tiêuKích thích dây thần kinh hạ vị có tác dụng tích cực đối với nhiều rối loạn chức năng của đáy chậu, chẳng hạn như tiểu không tự chủ và/hoặc đại tiện không tự chủ, giữ nước tiểu và táo bón. Trong tài liệu trước đây, kỹ thuật cấy ghép yêu cầu một phẫu thuật phức tạp và xâm lấn, tuy nhiên những tiến bộ gần đây với việc đặt dây dẫn qua da thông qua một ống dẫn đã làm cho thủ thuật trở nên ít xâm lấn hơn nhiều. Chúng tôi đã thực hiện quy trình theo từng giai đoạn tương tự như mô đun thần kinh cùng (SNM) để đặt dây dẫn có răng gần dây thần kinh hạ vị, sử dụng hướng dẫn sinh lý thần kinh cho phép kích thích dây thần kinh hạ vị một cách chính xác thông qua cách tiếp cận qua perineal hoặc phía sau. Chúng tôi đã gọi cách tiếp cận này là kích thích dây thần kinh hạ vị mạn tính (CPNS).Phương phápMười lăm bệnh nhân thần kinh (tám nam, bảy nữ) có triệu chứng tiểu không tự chủ do bàng quang hoạt động quá mức thần kinh đã trải qua CPNS. Tất cả bệnh nhân đều có đánh giá sinh lý thần kinh và động học niệu đầy đủ tại thời điểm nghiên cứu ban đầu và tái khám, và được yêu cầu hoàn thành nhật ký đi vệ sinh và chức năng ruột trong 7 ngày.Kết quảTrong quá trình sàng lọc, số lượng các đợt không tự chủ trung bình hàng ngày giảm từ 7 ± 3.3 xuống 2.6 ± 3.3 (P < 0.02, bài kiểm tra t ghép cặp). Tám bệnh nhân đã trở nên tự chủ, hai bệnh nhân cải thiện hơn 88% (từ 9 xuống 1 đợt không tự chủ hàng ngày) và hai bệnh nhân giảm 50% số lượng các đợt không tự chủ. Máy phát xung có thể cấy ghép (IPG) sau đó đã được cấy ghép cho 12 bệnh nhân này. Ba bệnh nhân không có cải thiện đã không tiếp tục giai đoạn thứ hai. Ở những bệnh nhân đã cấy ghép có theo dõi 6 tháng, đánh giá động học niệu cho thấy có sự cải thiện khách quan trong dung tích bàng quang tối đa, tăng từ 153.3 ± 49.9 lên 331.4 ± 110.7 ml (P < 0.01, bài kiểm tra t ghép cặp). Áp lực tối đa đã giảm từ 66 ± 24.3 xuống 36.8 ± 35.9 cmH2O (P = 0.059, bài kiểm tra t ghép cặp). Tám bệnh nhân báo cáo có sự cải thiện đáng kể về chức năng ruột.Kết luậnKích thích dây thần kinh hạ vị mạn tính là khả thi. Hướng dẫn sinh lý thần kinh là bắt buộc để đặt dây dẫn gần dây thần kinh hạ vị thông qua cách tiếp cận perineal hoặc phía sau. Cần tiến hành các nghiên cứu thêm để xác định các thông số kích thích tốt nhất và xác minh kết quả dài hạn. Neurourol. Urodynam. 24:305–309, 2005. © 2005 Wiley‐Liss, Inc.